Nếu đã liên quan tới ngành sản xuất thú cưng thì cũng có thể hiểu vì sao lại hẹn nhau tới công viên chó để làm bài tập.
Lục Hành Thâm không nghi ngờ cậu, nhanh chóng dặn quản gia chuẩn bị xe, vạch trước tuyến đường đi, chở Hạ Ca tới địa điểm đã chỉ định.
Một ông chú trung niên tóc hoa râm có vẻ khá lớn tuổi đã chuẩn bị xong, đứng bên cạnh chiếc xe trôi lơ lửng, nở nụ cười hiền hòa nhìn Lục Hành Thâm và Hạ Ca đi tới.
"Chú Đức."
Lúc Lục Hành Thâm tới gần đã gọi ông như vậy, thái độ như đang gặp mặt phụ huynh.
Hạ Ca học theo gọi chú Đức, nụ cười của chú Đức càng thêm hiền từ.
Quản gia tên chú Đức ứng tiếng, vươn tay mở cửa xe cho cả hai.
Khi Hạ Ca tò mò nhìn ông vài lần, ngoan ngoãn ngồi vào xe, chú Đức cũng ngồi vào hàng trước, chào hỏi Hạ Ca như đang dỗ trẻ con.
"Cậu là số mấy nhỉ?"
"UR996, ý, chú biết con không phải là Lâm Ngọc Âm thật hả?"
"Rất rõ mà." Chú Đức cười cười, chòm râu bên thái dương rung lên theo, sau khi bọn họ ngồi xuống ổn định cũng ngồi lên ghế hàng trước, khởi động xe bay: "Thế thì, cậu 996, ngồi vững một chút."
Hạ Ca theo phản xạ nắm chặt tay vịn ghế, giây tiếp theo, một lực phản xạ khổng lồ đột nhiên làm cậu ngã ngửa dính chặt lên lưng ghế, không thể cử động.
Xe bay phóng vụt ra ngoài, khung cảnh ngoài cửa sổ thoắt cái biến thành một vầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351098/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.