Ngay sau đó, Hạ Ca kiên định nện bước đi vào phòng cho mèo, bắt đầu làm việc.
Khi cậu nghiêng người ngồi xuống, vẻ kích động, hạnh phúc, dịu dàng trên mặt đồng thời lọt vào mắt ba người.
Hoàn toàn không có chút gì là nuốt cơn đau vào lòng.
Thậm chí còn dám mở miệng nói chuyện với đám mèo.
Hạ Ca vươn tay vẫy vẫy trước mặt mèo con, cực kỳ hâm mộ nói: "Tốt quá, mày có một cái mông khỏe mạnh."
"Meo ~"
Nhìn một màn này, Sở Việt sợ hãi há hốc: "Cậu cậu cậu ta..."
Nhan Hiểu Phong cũng sợ ngây người.
Cuối cùng Sở Việt cũng lấy lại được giọng, run rẩy nói: "Sao cậu ta không sợ? Cậu... Cậu ta không có khứu giác ư?!"
Dù mới chỉ là phân của một ngày, nhưng cũng là phân trong một ngày của năm mươi con mèo đấy!
Khẩu trang chưa đeo đã đi vào mà mặt không đổi sắc, có còn là người không?!
Trần Tiếu Niên đã tê rần, thế nhưng sắc mặt vẫn cực kỳ, cực kỳ bình tĩnh.
Cậu ta thấy Hạ Ca không am hiểu lắm nên đi theo vào, giúp đỡ mở cửa sổ cho thoáng, mở quạt và điều chỉnh nhiệt độ phù hợp, lại khởi động một cái máy lọc.
Hạ Ca nhìn thao tác của cậu ta, gần như muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Suýt nữa đã quên mất đây là thời đại phát triển của khoa học kỹ thuật, cậu còn định tự làm tất cả cơ đấy.
Trần Tiếu Niên vừa làm vừa dạy cậu: "Chậu cát mèo thì bấm nút này là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351093/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.