Đối diện với lựa chọn tiến thoái lưỡng nan, Lâm Ngọc Âm im lặng.
Lựa chọn đầu tiên sẽ khiến y phải chịu vết nhơ, khiến y trở thành trò cười trước mặt mọi người, dù thế nào y cũng khó lòng chịu nổi.
Nhưng y không thể trách người khác được.
Ngay từ lúc đầu Lục Hành Thâm đã nhấn mạnh với y rất nhiều lần rằng người máy này chưa hoàn chỉnh, cũng không phải thế thân hoàn hảo nhất.
Là y khăng khăng muốn thế thân ấy xuất hiện giải quyết phiền toái thay mình, đi thi thay y, hoàn thành những chuyện rắc rối kia thay y.
Trong suy nghĩ của Lâm Ngọc Âm, một "bản thân" khác xuất hiện, xử lý mọi chuyện đáng ghét không bị ai phát hiện vốn nên là việc cực kỳ thoải mái.
Không phải y không đạt nổi tiêu chuẩn, thậm chí có thể có được thành tích tốt hơn, nhưng như vậy y phải bỏ ra quá nhiều.
Có cuộc thi nào không khiến y cực kỳ mệt mỏi, cơ thể đau đớn, phải mất ba đến năm ngày mới khỏe lại?
Nhưng cách thứ hai có thật sự tốt hơn không?
Lý trí nói cho Lâm Ngọc Âm biết hoàn toàn không tốt hơn chút nào.
Khi một lời nói dối xuất hiện sẽ cần thêm trăm lời nói dối khác đắp vào.
Y không muốn bị người khác xem như tên lừa lọc, là loại tiểu nhân sử dụng thuốc kích thích để đi thi, càng không muốn bị người khác vạch trần, bị xem như một kẻ gặp may mới có thành tích bất ngờ, thực ra chỉ là một đóa phù dung sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351048/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.