Đây là lần thứ hai Hạ Ca đến chợ đen.
Trên xe bay, Trần Tiếu Niên đưa cho cậu một chiếc mũ.
Chiếc mũ tròn trịa, là loại tai bèo rộng vành được làm từ loại vải rất mềm, che đi nửa phần tai, chỉ để lộ một vài sợi tóc bên thái dương.
Hạ Ca thử đội lên, soi mình vào tấm kính thủy tinh một chút, tâm trạng không khỏi phấn khởi: "Đẹp quá! Ban đầu tôi còn lo không đổi tai mà ra ngoài sẽ bị phát hiện đấy."
Kiểu mũ vàng khiến cậu càng ít bị lộ ra hơn, trên đỉnh mũ có hai chiếc sừng nhọn hình tai mèo, có thể giả dạng làm học sinh trung học.
Đồng thời càng dễ che giấu thân phận, nếu cứ vậy đi ra ngoài sẽ không bị cho là Lâm Ngọc Âm thật, người ở chợ đen chỉ nghĩ cậu đã giấu tai vào mũ tai mèo.
"Nếu thích thì tặng cậu đấy."
Trần Tiếu Niên thật thà nói: "Dù sao tôi cũng không xài được."
"Thật ư! Cảm ơn cậu!"
Hạ Ca quay đầu, không ngờ mình lại nhận được quà, vui vẻ đến mức không khỏi phấn khích: "Vậy để lần sau tôi cũng tặng quà cho cậu!"
"Nghiên cứu giúp tôi đã là món quà tốt nhất rồi, đừng lo."
Trong lúc nói chuyện, phi thuyền đã đi đến chợ đen.
Cũng giống như lần trước, cậu và Trần Tiếu Niên cùng đi qua "cổng an ninh".
Lúc Hạ Ca đi qua cửa, con số hiển thị trên màn hình vẫn là 100, Trần Tiếu Niên cũng đi qua cánh cửa kia.
Trên cửa hiển thị số của cậu ta:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351035/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.