Hạ Ca cúi đầu nhìn bánh răng nho nhỏ nằm trong lòng bàn tay, không khỏi ngơ ngẩn: "Cậu... tặng thứ quý giá như thế cho tôi ư?"
A Cửu nghi ngờ nghiêng đầu, hiểu biết có hạn về tình cảm con người khiến nó không hiểu nổi phản ứng của Hạ Ca: "Không được sao?"
Hạ Ca lắc đầu, vội nói không phải.
"Có điều, bây giờ trái tim của cậu đã ổn rồi đúng không?"
"Đúng vậy, nó đã được thay bằng linh kiện bền hơn, không dễ bị hỏng nữa."
"Cậu cứ nhận đi."
Trần Tiếu Niên nhìn Hạ Ca đang ngơ ngác, thay vì nói không muốn, chẳng bằng nói là được quý quá hóa lo, có lẽ chưa từng nhận được món quà nào ý nghĩa như thế, cho nên khuyên nhủ: "Nếu cậu không nhận, A Cửu sẽ không tặng cho người khác đâu, vả lại chắc chắn Hạ sẽ biết quý trọng giữ gìn món quà này."
Hạ Ca chợt bừng tỉnh, gật đầu thật mạnh, ứng tiếng đồng ý: "Chắc chắn tôi sẽ giữ gìn thật tốt! Cảm ơn A Cửu, về sau tôi sẽ tìm một cái hộp tốt nhất cất nó vào, giấu thật kỹ!"
Hạ Ca nói xong lại ủ rũ không thôi, so với món quà quý giá như vậy, tấm thẻ kẹp sách nho nhỏ của cậu không đáng để bận tâm, cậu phải tìm cách kiếm thêm quà tốt hơn chút mới được, nhưng nên tặng gì đây?
Bảo cậu tháo một linh kiện không thực tế cho lắm, vả lại Lục Hành Thâm sẽ không đồng ý, nếu là vật khác... đúng là khó nghĩ.
Trần Tiếu Niên trầm ngâm nhìn hai người máy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351014/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.