Cuối cùng Lục Hành Thâm đưa ra một cái cớ vô cùng hợp lý.
"Mấy ngày nữa tôi phải kiểm tra giác quan mới cho cậu, yêu cầu cậu hàng ngày ở lại đây phối hợp quan sát, không thể ra ngoài."
Hạ Ca bị thuyết phục.
Không cần phải đi gặp mặt thượng tá cũng khiến cậu thở phào nhẹ nhõm, mắt thường có thể thấy tươi tắn hẳn lên.
Đến cả thịt nướng cũng ăn thêm mấy xiên.
Khả năng hành động của Lục Hành Thâm rất mạnh, nói muốn cho Lâm Ngọc Âm biết, đợi đến lúc Trần Tiếu Niên đi, Hạ đi ngủ thì liên lạc với cậu ta bằng trí não để bàn giao chuyện này.
Ban đầu thái độ Lâm Ngọc Âm rất kịch liệt, phản đối dữ dội.
"Tôi không muốn gặp anh ta! Anh Lục, anh biết tôi... tôi không thích anh ta mà... Người máy kia đâu? Không phải chuyện này là vì cậu ta ư, vì sao không để cậu ta đi?"
"Cậu ấy chưa tỉnh."
Lục Hành Thâm trợn mắt nói dối: "Cậu quên rồi à? Mấy hôm nay cậu cáo bệnh với bên ngoài, thế vì sao cậu không đi được, Lâm Ngọc Âm, không phải cậu vẫn luôn muốn ra ngoài à? Một tuần rồi, ra khỏi cửa ngắm ánh mặt trời chút đi."
"Anh Lục..."
Lâm Ngọc Âm dịu giọng, đáy mắt loé lên ánh nước: "Tôi biết anh đang lo cho tôi, nhưng tôi thà cứ ở nhà không ra ngoài còn hơn, tôi không gặp ai cả, cũng không gặp người kia, không phải anh nói anh ta thích tôi lắm à? Ai biết đến lúc đó anh ta sẽ làm gì..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350966/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.