"Tôi không muốn xa mọi người..."
Giọng Hạ Ca ấm ức, thấy hắn không nói gì thì bước lên ôm eo Lục Hành Thâm thật chặt.
"Hạ."
Lục Hành Thâm chỉ thấy ngực nặng trĩu, độ ấm tiệm cận nóng lan ra, hắn muốn tìm lại giọng nói của mình, cũng vô thức muốn ôm lấy người trong ngực.
Hai cánh tay từ từ nâng lên, do dự mãi, cuối cùng vẫn đặt lên vai Hạ Ca, kiên định đẩy cậu ra khỏi ngực.
Hạ Ca ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của Lục Hành Thâm, những lời muốn nói chợt nghẹn trong họng.
"Chỉ là tạm thời mà thôi, ngoan, khi mọi thứ an toàn, tôi sẽ đón cậu về nhà."
Giọng Lục Hành Thâm hơi khàn, cúi đầu sát lại gần cậu, cố gắng khuyên lơn bằng ngữ khí tự nhiên: "Sẽ không quá lâu, cậu cứ xem như... tự đi chơi một thời gian, được không?"
Hạ Ca giơ tay lên khẽ chạm vào ấn đường Lục Hành Thâm, đè vào nó: "Tôi biết rồi... Tôi sẽ không cản trở nữa, anh đừng mất hứng."
Lục Hành Thâm: "Được."
Vì để kế hoạch sắp tới tiến hành suôn sẻ, Lục Hành Thâm dùng số thời gian cuối cùng để chuẩn bị cho Hạ rất nhiều thức ăn.
So với lượng hành lý lần đầu Hạ Ca sắp xếp, balo lần này không lớn cũng không đầy, Hạ Ca để lại gối đầu và chăn đệm của mình, quyết định chỉ mang thức ăn: "Dù sao... Dù sao vẫn phải trở về, đúng không, vậy tôi không mang quá nhiều."
Cảng hàng không vũ trụ Lân Tinh nhanh chóng nhận được tin phong tỏa, cấm toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350902/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.