“ Cậu đi đâu vậy?”
Hoàng đại thiêu gia từ khi bước ra khỏi cửa lớp liền bám dính theo sau ai kia không ngừng, như chú chó nhỏ lon ton đi theo, luyên thuyên mãi không thôi.
Những ánh mắt kỳ lạ của đám người xung quanh luôn luôn dán chặt vào người cậu không rời.
“ Không phải là giờ thể dục sao?” Thiên Vũ khẽ nhíu mày, tò mò hướng người kia hỏi.
Vũ Linh Nhi cứ một mạch mà đi thẳng, đôi mắt nâu khói vô hồn không chớp, vốn là không muốn để ý đến con người kia.
Bất chợp…
“ Bộp!”
Một dáng người khẽ lướt qua cả hai, như vô tình như cố ý va vào người Vũ Linh Nhi. Vũ Linh Nhhi, đôi mắt khẽ chuyển, từ tù quay sang. Hoàng Thiên Vũ tò mò không hiểu con người kia là ai, cũng theo hướng mà quay sang.
Đinh Trần Hải Yến khẽ chớp đôi mắt đẹp được make up tỉ mỉ, môi nhếch lên cười một cách khinh bỉ.
“ Vũ Linh Nhi, xem ra mày vẫn còn khỏe gớm.”
Vũ Linh Nhi mặt không biểu cảm, ngay cả đến nhìn một cái cũng không. Thiên Vũ thì ngược lại rất hiếu kỳ.
“ Nhi Nhi! Ai vậy?”
“ Nhi Nhi?” Cô đại tiểu thư kia chuyển đổi ánh mắt sang nhìn Thiên Vũ, đôi lông mày hơi nhíu lại.
“ Tôi hả? Tôi là Hoàng Thiên Vũ!” Tiểu Vũ tự chỉ vào mình, thành thật mà nói.
“ Hoàng Thiên Vũ?” Cô ta có phần hơi ngẩn người, từ trước tới đây cô ta cũng chưa từng gặp qua con người này nhưng lại là thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-smile/3141509/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.