Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTình cảm dâng trào quá nhanh còn khó đề phòng hơn cả cơn đau kia, giống nhưgiữa trời mùa hạ nóng bức đột ngột xuất hiện những bông tuyết trắng nhưlông ngỗng, cho nên khi cơn đau dần qua đi, cánh tay Bình Sinh đang ômThiên Sắc cũng lơi lỏng đi nhiều.
Hắn không hiểu tạisao mình lại có hành động hoang đường thế này, giống như trong khoảnhkhắc vừa rồi hắn đã hoàn toàn biến thành một người khác.
Một người vừa xa lạ vừa cực kỳ quen thuộc. Hắn không rõ cái cảm giác kỳ dịnày là thế nào, mà hắn cũng không biết thì ra cảm giác ôm nàng vào lònglà thế này…
Nói sao nhỉ?
Đó là cảm giác an tâm, yên ổn, không còn cầu mong gì hơn nữa.
Vươn tay ra, hắn nhìn Thiên Sắc đang quay lưng lại với mình. Nàng nằm cocuộn lại, im lặng không cất một tiếng, cũng không rõ biểu cảm giờ phútnày của nàng ra sao. Nhìn gần hắn mới phát hiện trên lưng thậm chí trênvai nàng đều chi chít vết thương. Tuy bây giờ vết sẹo chỉ còn một màuhồng nhạt không quá đáng sợ, nhưng số lượng lại rất nhiều, có lẽ đây lànhững vết thương khi nàng bị nhốt trong Tỏa Yêu tháp, mà mái tóc trắngcàng tôn lên làn da trắng nõn của nàng. Nhận thấy hắn hơi buông lỏngtay, cơ thể nàng run lên, lập tức nhích người ra muốn thừa cơ cách xahắn thêm chút nữa…
Tới bây giờ nàng vẫn còn e ngại hắn sao?
Nhướng mày, Bình Sinh tự giễu cong cong khóe môi, hắn không nói một lời vươntay qua định kéo nàng giam cầm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nguyen/2124896/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.