Ngày cuối cùng đã tới. Cả ngày tôi chỉ chờ đợi một câu của đàn anh Gia Nghĩa đó chính là..: "Nhờ em công đoạn cuối cùng nhé."- Đó chính là đưa thành phẩm cuối cùng tới triển lãm cho kịp tiến độ.
Còn đàn anh Gia Nghĩa thì còn việc khác chưa hoàn thành xong.
Một ngày xinh xẻo, những tia nắng ấm áp của ngày mới, chim hót tíu tít, bươm bướm, ong bay qua cũng khiến tôi yêu đời đến lạ thường. Một ngày rất đẹp để kết thúc chuỗi ngày khổ cực ấy cùng với đàn anh
Tận hưởng một ngày đẹp, tôi yêu khoảng khắc này. Chợt tôi bắt gặp gần đó là một người đang năm ngủ bên đường. Nhìn cách ăn mặc thì mười mươi là dân văn phòng, bộ vest khiến tôi nghĩ tới điều đó đầu tiên. Tò mò ngó nhìn diện mạo của người đó, tôi nhận ra đó là người quen.
Anh Giang Hà?
Bị tôi phát hiện anh cũng lờ mờ tinh tỉnh, xong mới ngồi dậy nhìn tôi.
"Trông em có vẻ yêu đời nhỉ."
Nghe như thể anh Giang Hà đang ghen tị với cuộc sống màu hồng của tôi và kèm theo giọng điệu mỉa mai tôi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản thế rồi cũng nhanh chóng phớt lờ đi, hỏi anh tại sao lại nằm ở đây. Tưởng anh sẽ né tránh, hay không muốn kể cho tôi nghe nhưng không, anh Giang Hà đã thẳng thắng kể với tôi rất nhiều.
"Ngụy Điền hôm qua nghỉ làm nên anh không có chỗ nào nương tựa. Đi uống bia ở chỗ khác lại xui xẻo gặp trúng bọn trộm vặt, hết tiền, anh nằm ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3740267/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.