Một sáng nọ. Trời không xanh không nắng, có thể nói bộc bạch ra là mưa từ sáng tới tận chiều tối. Thời tiết rõ ràng là rất xấu. Nhưng tôi vẫn cứ phải lê lết ra khỏi nhà là vẫn phải lết. Sao phải dùng từ lê lết mà không phải bước đi nhẹ nhàng? Là vì tôi bị ép phải ra ngoài, và còn là sáng sớm nữa..
Trong lúc tôi còn lưu luyến chiếc giường ấm áp tôi đã nảy ra một ý tưởng. Đó là bật lại người kia, hoặc có thể nói ra thứ trong lòng mình đang cố kìm nén. Nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, thế lực là thứ quyết định ý thức chịu tránh nhiệm của tôi.
Chính vì thế nên sau nửa tiếng chuẩn bị, tôi đã lên đường gặp cái ‘thế lực’ ghê gớm đó. Còn ai khác ngoài Minh Huy Trình, kẻ đã vạch ra cái thân phận cao thấp đó với tôi từ khi tôi đặt chân tới thành phố này.
Nhưng nói kiểu gì thì cũng phải kể lại quy trình, cội nguồn của chuyện này..
..
Trở về hôm tôi đi triển lãm tranh và gặp anh ta..
Nghe thấy tiếng đàn anh gọi, tôi mới kịp hoàn hồn lại rồi tiến tới chỗ đàn anh Gia Nghĩa. Điều đó đồng nghĩa với việc nếu cứ tiếp tục thì sẽ không có chuyện tôi tiếp cận Minh Huy Trình hay là nói chuyện hỏi thăm.
Cho tới khi đàn anh Gia Nghĩa từ chối việc báo cáo lại quá trình quan sát của tôi nãy giờ. Mà trái lại còn yêu cầu tôi: “Nếu em và người đó vẫn chưa chắc chắn rằng đã hết nợ, thì hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3732034/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.