“Minh Huy Trình?!”
Hình tượng của bản thân coi như đi tong, mắt chữ A mồm chữ O tôi ngạc nhiên tới mức không dám chớp mắt lấy một cái. Còn hoảng loạn ôm lấy anh ta, nhờ anh ta giúp mặc dù đến cả Minh Huy Trình cũng không mấy là an toàn..
Trông thấy tôi hoảng loạn tới run người, Minh Huy Trình lập tức thả tôi ra. Không phải để khiêu khích tôi nói lời cầu xin, mà là chạy tới tóm lấy tên theo dõi tôi kia.
“Đi theo tao”- Anh ta ra lệnh người nọ đi theo, xong mới tiến tới ôm người tôi đi về phía con ô tô hạng sang được đậu gần đó.
Đặt tôi ngồi gần cửa xe, đưa chân ra để anh ta kiểm tra xem có vết thương hay không. Minh Huy Trình không khép cửa xe mà mở toang ra, quỳ ngoài cửa nâng niu đôi chân của người đã từng coi anh là thế thân của em trai mình.
Thấy một vết xước đôi lông mày khẽ nheo lại. Không phải tôi mà là Minh Huy Trình, anh ta thấy xót. Lúc đã xem xét kĩ lưỡng mới nhẹ nhàng đặt chân tôi vào trong xe. Còn bảo tôi nhích sang phía còn lại ngồi.
Chẳng thèm nói gì thêm cứ thế mà đưa tay đóng mạnh cánh cửa xe lại. Nhìn ra ngoài cửa kính, tôi thấy anh ta đang nói chuyện với tên vừa rồi theo dõi tôi.
Bản chất vốn cũng tò mò đó, nhưng biết làm sao được. Tôi không nghe được, đã thế cuộc trò chuyện còn diễn ra rất nhanh gọn như thể chuyện theo dõi một người là rất dễ nói qua loa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3732026/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.