Nếu nói rằng ánh mắt tôi nhìn Huy Trình thì mười mươi là ánh mắt tựa giống với năm đó tôi còn thích anh Vinh. Huy Trình dù có sở thích, phong cách, hay là học thức thì đều hoàn toàn khác với anh Vinh. Tôi cũng hiểu rõ điều đó cơ mà việc lầm tưởng anh em song sinh người này lẫn người kia là việc không thể né tránh.
..
Sau lần ghé thăm bất chợt ở quán café thì Huy Trình có thường xuyên ghé quán hai lần một tuần. Đa số là đều gọi tôi lại ngồi cùng, lâu lâu thấy tôi trông gượng ép quá thì cũng có hỏi vài câu về anh Vinh.
Ban đầu cứ tưởng là anh em xa nhau từ nhỏ, giờ thấy hối hận nên mới có ý muốn hỏi thăm thời gian trước em trai có sống tốt hay không. Miệng thì hỏi vậy, chứ theo thực giác của tôi sau này ngẫm nghĩ thì không hẳn. Nghe tôi trả lời, anh ta chỉ gật đầu nhẹ không đáp cũng không hỏi sâu thêm vào vấn đề.
Huy Trình chủ yếu để tâm hay như thể muốn bao tôi một món đồ uống bất kì nào đó. Uống xong thì sẽ hỏi tôi vị của nó có hợp khẩu vị không. Nếu tôi nói chê thì lần sau anh ta không gọi món đó cho tôi nữa.
Được vài tuần thì tôi xin chị chủ nghỉ vài hôm. Để có thời gian ở thư viện ôn bài, còn chuẩn bị cho kì thi cuối kì. Điều này thường xuyên xảy ra khi tôi chuẩn bị có kì thi thì sẽ xin chị chủ.
Chị chủ cũng khá dễ tính nên sẵn lòng đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3732024/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.