Editor: Mèo ™
Có đôi khi, thống khổ nhất không phải là lúc đã mất đi tất cả, mà là lúc đang mất đi tất cả, người vốn bị ngươi chèn ép lại đang phong phong quang quang đứng trước mặt ngươi.
Khúc Vọng Chi nhìn túi bạc trong tay thái giám đang đứng trước mặt mình, tuy rằng hắn có mang theo chút ít tài sản, nhưng cũng biết số bạc trong túi không nhỏ, đủ để cho một nhà bình thường tiêu xài được mười mấy hai mươi năm. Nhưng cho dù bây giờ hắn không còn gì cả, thì hắn cũng không muốn nhận túi bạc này.
Lương thị tức giận, lau nước mắt đoạt lấy túi bạc trong tay Minh Hòa, quăng xuống đất thật mạnh, chỉ thẳng vào Khúc Khinh Cư đang ngồi trong xe ngựa, mắng: "Chúng ta không cần thứ giả mù sa mưa như ngươi giúp đỡ!”
Bạc trắng văng tung toé, rơi đầy trên đất, dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt. Đám người đứng xung quanh xem náo nhiệt thấy một màn này, bắt đầu cúi đầu xì xào bàn tán.
Khúc Hồi Tuyết đỡ tổ mẫu, nghe những người xung quanh cười nhạo phủ Xương Đức công, khó chịu cúi đầu, lại thấy một thỏi bạc lăn đến dưới chân. Không biết sao nàng ta lại đột nhiên nhớ đến một ngày nào đó của ba năm trước, phu nhân cũng ném tách trà vào chân đại tỷ y như thế.
Tách trà kia cực kỳ nóng, lại đang lúc đầu hè, thậm chí nàng ta có thể nhìn thấy lúc nước trà tạt vào chân đại tỷ còn bốc lên khói trắng, nhưng khi đó đại tỷ vẫn cúi đầu im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-hien-the/2723600/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.