Thương Phạt trợn tròn mắt, cảm giác ướt át trên môi cùng hai cánh tay quấn vòng quanh cổ khiến hắn bất giác lui lại.
Nhưng mà cái đầu lưỡi đang tấn công hắn dường như trêu ghẹo mà tiến vào. Ở khoảng cách gần, hắn có thể thấy Bạch Ngôn Lê khép hai mắt, người dính lấy hắn, hôn một cách trang trọng.
Không đuổi được "vị khác không mời" này ra, Thương Phạt đành phải nhịn một lúc, mãi mới chờ đến lúc y đổi tư thế hôn để lột cái miếng "keo dán chó" Bạch Ngôn Lê xuống khỏi người mình.
"...." Hắn cau mày, sắc mặt tuyệt đối không thể xem là dễ chịu.
Bạch Ngôn Lê bị hắn đẩy ra, tay trái chống mép bàn, cặp mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm môi hắn, chậm rãi đưa tay xoa khẽ khóe miệng mình.
"Phu quân làm sao vậy?" Bạch Ngôn Lê cất tiếng, điều chỉnh hơi thở một lúc mới nói tiếp, "Không phải người bảo ta lấy lòng người sao?"
"...." Nói là nói thế, chứ đâu ngờ con người này lại dám to gan cuồng nhiệt như thế.
"Hay là." Bạch Ngôn Lê rướn người lên phía trước một chút, tay vẫn mân mê khóe môi, cười cười tinh quái, "Ta làm chưa tốt?"
"Ngươi đúng là!" Vốn muốn răn đe y một chút cho biết thân biết phận, lại bị đánh úp cho trở tay không kịp, Thương Phạt tức đến bốc hỏa.
Bạch Ngôn Lê còn điếc không sợ súng, tiếp tục khiêu khích, "Hay ta hiểu sai ý phu quân?"
"Ngươi không biết e lệ tí nào à?" Giá không còn lấy một cọng.
"Nếu ta chủ động, phu quân có vui vẻ hưởng thụ không?"
"Bạch Ngôn Lê!!!" Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1093167/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.