"Tại sao Anin lại muốn để cho Prik đi đến Mueang Kanchanaburi với Cô Pad vậy?"
Chạng vạng tối, bên ngoài là tiếng mưa rơi tí tách, tiểu thư Pin vừa đặt chân bước vào Matsumiya thì không kịp chờ đợi đã hỏi công chúa Aninlaphat ngay.
"Vậy, tại sao Prik không thể đi theo Cô chứ?"
Công chúa Aninlaphat đang ngồi trên chiếc ghế sô pha trước ban công đọc sách. Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía gương mặt xinh đẹp, hiện đầy vẻ lo lắng của tiểu thư Pin.
"Ừm... Nếu như không có Prik bên cạnh, chẳng phải Anin sẽ rất vất vả sao? Trong cung điện Matsumiya của Anin chỉ có mỗi một người hầu là Prik thôi." Lông mày dài mảnh của tiểu thư Pilantita nhíu lại: "Prik không có ở đây, vậy ai sẽ chăm sóc cho Anin?"
"Không sao cả." Công chúa Aninlaphat khẽ cười, nói: "Thật ra... Ta thích tự mình làm tất cả mọi chuyện hơn."
"Nhưng mà..."
"Khun Pin, nàng đừng quên ta là du học sinh. Bên đó ta không có lấy một người hầu nào. Cho nên, ta đã sớm quen với việc tự làm mọi chuyện rồi. Hơn nữa, Cô chỉ đi tham dự hôn lễ của một người bạn thôi, vài ngày sau sẽ quay lại. Prik không được ra khỏi cung, cho em ấy đi ra ngoài nhìn cuộc sống một chút không tốt sao. Nàng nhìn xem, người hầu trong cung Bua đều đang bận rộn công việc của mình, chỉ có Prik là rảnh rỗi đến nhàm chán thôi, cả ngày cứ lang thang trong cung. Ta thấy kêu Prik đi theo hầu Cô Pad cũng không phải là không ổn."
Công chúa Aninlaphat
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-loyal-pin-pinpak-tram-cai-toc-hoang-gia/2803392/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.