Trời mưa không ngớt... trời vẫn chưa sáng, tiểu thư Pin lại khăng khăng muốn đội mưa quay về cung điện Bua. Nàng nói nàng phải quay về giải quyết một vài chuyện liên quan đến bữa ăn và điểm tâm của công chúa Aninlaphat, chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ.
Lúc đầu, công chúa còn cật lực phản đối. Nhưng cuối cùng, thấy tiểu thư Pin thật sự muốn đi về, công chúa Aninlaphat không ngăn cản nữa.
"Để ta che dù tiễn khun Pin." Công chúa Aninlaphat nói, lấy một chiếc dù lớn, màu đen từ khung đựng dù phía sau cửa phòng khách, chuẩn bị đi ra ngoài.
"Ta tự đi được rồi, không dám làm phiền Anin." Tiểu thư Pin cúi đầu. Môi của nàng mím chặt thành một đường thẳng.
Công chúa Aninlaphat ngẩng đầu lên, nhíu mày. Đôi mắt long lanh, lóe sáng như có điều suy nghĩ, nhìn chằm chằm tiểu thư Pin. Cuối cùng, cô chỉ biết thở dài, từ bỏ tranh luận.
"Vậy ta có thể ở trước ban công tiễn nàng không?" Lúc này, giọng nói của công chúa êm ái như tiếng mưa phùn nỉ non. Tiểu thư Pin vô tình đối diện với ánh mắt cầu xin của công chúa chỉ trong chớp mắt, đã vội vàng né tránh.
"Được."
Công chúa Aninlaphat cười dịu dàng, nhưng trong nụ cười lại mang theo vẻ mỏi mệt. Sau đó, tiểu thư Pin đi đến trước cửa phòng khách thông với ban công. Vừa mở cửa ra, nước mưa đã hắt lên mặt nàng. Cảm giác rét buốt xâm nhập vào cơ thể đơn bạc của tiểu thư Pin. Nàng không thể không giơ tay chà xát cánh tay của mình, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-loyal-pin-pinpak-tram-cai-toc-hoang-gia/2803391/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.