"Tôi có thể ở riêng với anh ấy một lúc được không?"
Tiêu Lang đứng nghiêm ở cửa ra vào, anh mím môi nói: "Chỉ cho hai người thời gian một giờ đồng hồ thôi, một giờ sau, anh tới đón em."
"Có thể cho nhiều thời gian hơn một chút không?" Một giờ quá ngắn ngủi.
Tiêu Lang lắc đầu, anh giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, thản nhiên nói: "Thời gian bắt đầu tính từ bây giờ trở đi."
Nói xong, ánh mắt của anh và Nguyễn Thiên Lăng giao nhau một cái, hai người tiến hành một cuộc đọ sức không tiếng động.
Tiêu Lang ra khỏi phòng, căn dặn vệ sĩ ngoài cửa: "Giám sát bọn họ chặt chẽ."
"Vâng, thiếu gia."
Nguyễn Thiên Lăng thu hồi ánh mắt, cười khẩy với Giang Vũ Phi: "Em vẫn luôn cho rằng hắn ta là người tốt, bây giờ cuối cùng cũng biết bộ mặt thật của hắn ta rồi chứ."
Ánh mắt Giang Vũ Phi hơi lóe lên: "Em chưa từng nói anh ấy là người tốt, nhưng anh ấy cũng không phải người xấu hoàn toàn..."
Nếu không, anh cũng sẽ không đáp ứng cô, đồng ý cứu vớt Nguyễn Thiên Lăng.
Lập tức Nguyễn Thiên Lăng liền trầm mặt xuống: "Em vẫn còn tin tưởng hắn ta? Suýt chút nữa thì hắn ta giết chết anh rồi, em vẫn còn tin tưởng hắn ta sao!"
"Em cũng không nói là em tin tưởng anh ấy..."
"Nhưng dáng vẻ của em lại chính là như vậy. Vũ Phi, có phải cho dù hắn ta có thật sự giết chết anh, em cũng sẽ không oán hận hắn ta, vẫn sẽ cho rằng hắn ta không phải là người xấu hay không?" Nguyễn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576515/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.