Nguyễn Thiên Lăng quăng chai rượu đã hết đi, sau đó cầm một chai mới, lại như trước, không nhanh cũng không chậm mà uống vào.
Uống mấy ngụm, anh nhìn về phía Đông Phương Dục, khóe miệng kéo ra một vòng cười lạnh: “Cậu cho rằng tôi bị thất tình?”
Mặt mũi anh tràn đầy tự phụ và khinh thường, trên mặt dường như ghi một dòng chữ to: Nực cười, làm sao Nguyễn Thiên Lăng tôi lại có thể thất tình, cho dù cả thế giời đều thất tình, tôi cũng sẽ không thất tình.
Đông Phương Dục cười khà khà, dáng vẻ tươi cười kia mang một ý vị thâm trường: “Anh Lăng, tuy bên cạnh anh không thiếu mỹ nữ, thế nhưng điều này không có nghĩa anh sẽ không thất tình. Lập tức sắp kết hôn với Nhan Duyệt rồi, là anh không muốn lấy cô ấy, muốn đổi ý?”
Nguyễn Thiên Lăng cười lạnh một tiếng, lại rót rượu vào trong miệng.
Đông Phương Dục tiếp tục suy đoán nói: “Trong lòng anh, có phải định lấy chị dâu cũ? Em biết ngay, cuối cùng anh cũng chọn chị ấy, bị em đoán trúng rồi.”
Vừa nhắc tới Giang Vũ Phi, sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng nhanh chóng trở nên âm trầm. Vốn dĩ bộ dạng trầm mặt của anh cũng rất dọa người, bây giờ nhìn lại càng thêm âm trầm đáng sợ.
Đông Phương Dục nuốt nước miếng, kinh ngạc nói: “Không phải chứ, xem bộ dạng anh như vậy... Giống như có liên quan đến chị dâu cũ. Anh với chị ấy cãi nhau? Hay là chia tay?”
Hai chữ "chia tay" lại một lần nữa kích thích Nguyễn Thiên Lăng, ánh mắt anh âm lãnh, ngón tay không khỏi nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576470/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.