Giang Vũ Phi đi đến bên giường ngồi xuống, đưa tay vuốt ve áo cưới, áo cưới làm từ lụa trắng rất mịn màng, cảm giác vô cùng tốt.
Nguyễn Thiên Lăng nói hủy bỏ hôn lễ, cô sẽ không mặc áo cưới nữa, cho nên mua áo cuới cũng lãng phí. Giang Vũ Phi nhắm mắt trầm mặc trong chốc lát, thu áo cưới lại, bỏ vào trong tủ...
Cô quay người, lại nhìn thấy mấy hộp trang sức để trên tủ đầu giường. Bên trên hộp trang sức có ký hiệu Y Love, những thứ đó là nguyên bộ trang sức lúc ấy cô đã chọn.
Giang Vũ Phi mở hộp trang sức ra, bên trong quả nhiên là những đồ trang sức cô chọn đó. Tất cả đồ trang sức đều làm từ kim cương, mỗi món đồ đều rất xa xỉ, nhưng cô đều không dùng được, cho nên mua về cũng lãng phí.
Cất hộp trang sức đi, Giang Vũ Phi cứ nằm ngửa trên giường như vậy, không thay quần áo, không đi tắm rửa, mỏi mệt nhắm mắt ngủ.
Thế nhưng cô không ngủ được, trong đầu nghĩ đến tất cả chuyện hôm nay, có lời Nguyễn An Quốc nói với cô, có lời Tiêu Tử Bân nói với cô, còn có lời nói dứt khoát của Nguyễn Thiên Lăng.
“Giang Vũ Phi, tất cả chấm dứt rồi…”
“… Đã không có cách nào đi vào trái tim em, anh sẽ tác thành cho em. Anh buông tay!”
“Chúc mừng em, em tự do rồi!”
Từ sau khi cô sống lại, thời gian bọn họ dây dưa gần một năm, cô luôn chờ anh buông tay, rốt cuộc bây giờ anh đã buông tay. Cô đã thực sự tự do, thế nhưng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576469/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.