“Ông phái người đi thăm dò thân thế cháu, mới biết được Tiêu Trạch Tín giao cháu cho Giang Lân nuôi dưỡng. Ông vẫn luôn cho là cháu là do mẹ nuôi dưỡng, lại không biết cháu theo họ của Giang Lân. Ông tìm được cháu, ông muốn làm bộ không biết cháu, nhưng ông không làm được... Ông độc chiếm cổ phần công ty của Tiêu Trạch Tín, lương tâm hai mươi năm này vẫn luôn bất an, nếu ông lại làm bộ không biết cháu, ông đây chết cũng đừng nghĩ tới an nghỉ...”
Giang Vũ Phi cười lạnh ngắt lời ông nói: “Cho nên ông nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn đôi bên, để cháu gả choNguyễn Thiên Lăng. Nguyễn thị vẫn tiếp tục là Nguyễn gia, mà ông lại tuân thủ hứa hẹn với ba cháu, trả cổ phần công ty lại cho cháu, phải không?”
Nguyễn An Quốc gật đầu, trên mặt che kín vẻ áy náy:“Tuy biện pháp của ông rất tốt, có điều ông quả thực có tư tâm hi vọng Nguyễn gia độc chiếm tất cả cổ phần công ty. Chút tâm tư trước đây không tốt lắm, cho nên đến bây giờ, ông vẫn rất áy náy… Thế nhưng Vũ Phi, biện pháp của ông thực sự là biện pháp tốt, cháu với Thiên Lăng kết hôn, hiện tại ThiênLăng rất yêu cháu, hai cháu ở bên nhau, Nguyễn thị chính là hai người các cháu.”
“Những lời này chỉ là lời từ một phía của ông. Ba cháu có phải bị ông mưu hại hay không cháu vẫn không biết… Ông thừa nhận ông muốn độc chiếm tất cả cổ phần, ông đã có dã tâm này, vậy ông còn có thể làm ra những chuyện gì nữa? Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576456/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.