Nguyễn Thiên Lăng hơi cong môi: "Nếu em thích, có thể chọn một cái trong mấy cái trên máy tính kia, anh lập tức bảo người đưa tới cho em."
"Không, em chỉ cần cái kia thôi."
"Cái này không thể cho em được."
"Vì sao chứ?" Giang Vũ Phi khó hiểu hỏi.
Bởi vì anh muốn tự mình đeo lên ngón tay cho cô trong ngày kết hôn, cho nên bây giờ vẫn không thể cho cô được…
"Dù sao cũng không thể cho." Nguyễn Thiên Lăng ngang ngược nói, Giang Vũ Phi cảm thấy anh thật sự rất hẹp hòi, rõ ràng là chiếc nhẫn anh không cần nữa, bây giờ lại nhất quyết đòi lại.
Tóm lại một câu chính là anh không muốn trả chiếc nhẫn lại cho cô...
"Không cho thì thôi, keo kiệt!"
Giang Vũ Phi quay người muốn đi, Nguyễn Thiên Lăng túm lấy cổ tay cô, mỉm cười hỏi: "Tức giận à?"
"Đúng, em rất tức giận! Bây giờ anh đừng có trêu chọc em!" Giang Vũ Phi dùng sức gạt tay anh ra, hờn dỗi bỏ đi.
Nguyễn Thiên Lăng cong môi cười rất đắc ý. Cô ấy quan tâm cái nhẫn này như thế, vậy đã nói rõ điều gì?
Nguyễn Thiên Lăng vô cùng vui vẻ, như vậy nói rõ cô rất quan tâm anh đúng không…
Giang Vũ Phi trở lại phòng ngủ, tức giận đóng cửa phòng lại, sợ Nguyễn Thiên Lăng đẩy cửa vào, cô cũng khóa trái cửa luôn.
"Quỷ hẹp hòi, đồ keo kiệt!" Giang Vũ Phi tức giận lẩm bẩm, cô đi đến bên giường ngồi xuống, đúng lúc chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động vang lên. Giơ tay lấy điện thoại từ trên tủ đầu giường, Giang Vũ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576385/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.