Không biết vì sao, nghĩ đến thiếu gia cũng có lúc kinh ngạc, cô liền có một chút hả hê.
Nguyễn Thiên Lăng nhíu mày, người phụ nữ đó, cho cô một chút lợi lộc là cô đã vô cùng vui vẻ rồi! Lại còn dám sắp xếp cho anh ở phòng khách!
Sớm biết như vậy, anh đã không nói cô là chủ nhân lớn nhất của nơi này…
“Tôi lên lầu tìm cô ấy!” Nguyễn Thiên Lăng quay người tiếp tục lên lầu, Giang Vũ Phi cố nén cười, mau chóng quay về phòng ngủ.
Lúc Nguyễn Thiên Lăng đẩy cửa vào, cô đang ngồi trên ghế sofa đọc sách, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc, bộ dạng có vẻ không vui.
“Giang Vũ Phi!” Nguyễn Thiên Lăng bước đến trước mặt cô, thấy sắc mặt cô có vẻ không ổn, giọng anh không khỏi hòa hoãn lại: “Sao em có thể sắp xếp cho anh ở phòng khách?”
Giang Vũ Phi ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn anh: “Vì sao không thể? Không phải anh nói tất cả nơi này đều do em làm chủ sao? Chẳng lẽ là anh nói đùa?”
Chết tiệt, anh thật sự là ăn nhiều mới nói những lời đó, không nên giao quyền chủ động cho cô!
Nguyễn Thiên Lăng ngồi xuống bên cạnh cô, túm lấy cánh tay cô, kéo người cô lại…
“Em cố ý!” Anh nâng cằm cô lên, nhếch môi không đàng hoàng: “Sao, vẫn còn tức giận sao? Không phải buổi sáng vẫn còn rất tốt sao?”
Giang Vũ Phi đẩy tay anh ra, cô ngồi thẳng người lên, sắc mặt vẫn rất lạnh nhạt: “Anh nói đúng, quả thực em vẫn còn tức giận. Nguyễn Thiên Lăng, anh có con với người phụ nữ khác, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576377/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.