“Hơ.” Nguyễn Thiên Lăng cười khẩy. Anh đã hoàn toàn mất hết hy vọng với mẹ mình, không muốn khuyên bà ta điều gì nữa.
“Mẹ, mẹ ép con lấy Nhan Duyệt. Cho dù cả đời này con không chạm vào cô ta, cả đời này con không chấp nhận cô ta, mẹ vẫn muốn con lấy cô ta sao?”
Bà Nguyễn nghĩ ngợi, gật đầu nói: “Phải, cho dù con lạnh nhạt với nó cả đời, con cũng phải lấy nó. Thiên Lăng, sự việc đã đến mức này, mẹ cũng không yêu cầu xa vời tình cảm giữa các con có thể tốt hơn. Mẹ chỉ muốn con lấy nó làm vợ, bất kể con có bao nhiêu người phụ nữ ở bên ngoài cũng không sao cả.”
Điều bà muốn chẳng qua là thể diện và lợi ích của gia tộc. Nguyễn gia và Nhan gia liên hôn, đây là lựa chọn tốt nhất, tốt hơn là nó cưới Giang Vũ Phi. Bây giờ Nhan Duyệt mang thai con nó, nó càng nên lấy con bé.
Nguyễn Thiên Lăng đứng dậy cười lạnh nói: “Được, con kết hôn, hôn lễ định vào mười ngày sau được không?”
Bà Nguyễn sững sờ, không dám tin vào tai mình: “Con nói gì?”
“Con nói, hôn lễ định vào mười ngày sau được không?” Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi lặp lại: “Nếu đã là hôn lễ các người mong đợi, con sẽ chuẩn bị hết tất cả, nhưng đến lúc đó các người đừng hối hận.”
“Thiên Lăng, con đồng ý kết hôn với Nhan Duyệt sao?” Bà Nguyễn tiến đến vui mừng hỏi: “Con nói thật sao?”
Nguyễn Thiên Lăng hơi nhếch miệng, không nói gì mà đi thẳng.
“Thiên Lăng, con nói rõ xem nào, con nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576376/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.