Bà cô nói rất đúng.
Hiện giờ anh rất hối hận, rất muốn xem.
Nguyễn Thiên Lăng nhanh chóng tìm được weibo của bà cô, tìm được ảnh chụp lúc bà cô trở lại thành phố A.
Bà post tất cả bốn bức ảnh, có ba bức là ảnh anh và Giang Vũ Phi chụp chung với nhau.
Trong bức ảnh, hai người họ nhìn rất hòa hợp, nét mặt đều tươi vui, kỹ thuật chụp ảnh của bà cô rất chuyên nghiệp. Nguyễn Thiên Lăng vui vẻ lưu lại ba bức ảnh đó, sau đó gửi đến di động.
Anh đặt bức ảnh anh ôm Giang Vũ Phi đứng cạnh bờ sông làm hình nền di động.
Như vậy mỗi lần mở điện thoại ra, anh đều sẽ nhìn thấy ảnh chụp chung của họ…
Nguyễn Thiên Lăng chăm chú nhìn vào Giang Vũ Phi trên di động, cười một cách cưng chiều, ngon tay anh vuốt nhẹ lên mặt cô, đôi mắt có chút si mê…
Giang Vũ Phi à, đến bao giờ em mới có thể hoàn toàn thuộc về mình anh đây?
---
Lạ nhà, Giang Vũ Phi không quen.
Trời sáng tinh mơ, cô đã mở mắt tỉnh dậy.
Cô đánh răng rửa mặt, thay đồ, mở cửa đi ra ngoài.
Nữ giúp việc ở hành lang nhìn thấy cô bước tới gần cúi đầu mỉm cười hỏi: “Cô Giang, tối qua cô ngủ có ngon không?”
Giang Vũ Phi gật đầu cười: “Rất ngon.”
“Bữa sáng đã chuẩn bị xong, mời cô đi theo tôi.”
“Cảm ơn.” Giang Vũ Phi nói.
Nữ giúp việc mỉm cười: “Cô Giang không cần khách sáo như vậy, cô là khách quý của thiếu gia nhà chúng tôi, cũng chính là khách quý của chúng tôi, tiếp đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576349/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.