Nguyễn Thiên Lăng nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
Giống như Giang Vũ Phi đang nằm cạnh bên anh, chưa từng bỏ đi.
---
Ba Nhan vui vẻ tắt điện thoại, lên lầu mở cửa phòng Nhan Duyệt.
“Duyệt Duyệt, mẹ nói con nghe chuyện này.”
Nhan Duyệt đang nằm trên giường nghỉ ngơi, nghe tiếng liền quay đầu lại: “Chuyện gì vậy mẹ?”
“Nguyễn phu nhân vừa gọi điện thoại tới, bà ấy nói ngày mai con lại dọn về Nguyễn gia ở. Còn nói có vẻ Nguyễn Thiên Lăng đã dao động rồi, có lẽ sẽ kết hôn với con vì đứa bé đó.”
“Thật ư?” Nhan Duyệt đột nhiên ngồi dậy, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ: “Mẹ, những điều mẹ nói đều là thật ư?”
Bà Nhan gật đầu cười: “Đương nhiên là thật, chỉ là Nguyễn Thiên Lăng chưa nhận lời. Nhưng nghe ý của Nguyễn phu nhân, cậu ta có vẻ đang đắn đo.”
Vẻ mặt Nhan Duyệt tươi tỉnh, cười sáng lạn.
Chỉ cần anh dao động đã quá tốt rồi, sợ nhất là anh không dao động thôi.
“Mẹ, con biết rồi.”
Vậy con đi nghỉ ngơi đi, mẹ sẽ cho người làm thu dọn đồ cho con, ngày mai mẹ sẽ đưa con sang đó.”
“Được ạ!”
Bà Nhan cười đóng cửa lại, Nhan Duyệt kích động đến mức không ngủ nổi.
Những tin tức này đã thắp lên ngọn lửa hy vọng trong lòng cô ta, cô ta còn mường tượng ra khung cảnh Nguyễn Thiên Lăng và cô ta lại yêu thêm lần nữa…
Nhan Duyệt giơ tay vuốt ve bụng, vui vẻ nói với đứa bé trong bụng: “Bảo bối, mẹ biết con là phúc tinh của mẹ. Cuối cùng ba con đã chịu nhận con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576347/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.