“Hừ, mặc kệ nó thay đổi thế nào, nó đều phải ngoan ngoãn rước Duyệt Duyệt qua cửa! Việc này không phải do nó quyết định, nó không đồng ý cũng phải đồng ý!” Ông Nguyễn ngồi đằng trước lái xe giận dữ tiếp lời.
Nhan Duyệt ngã người vào lưng ghế, hơi nhìn xuống, tay vuốt ve bụng mình.
Phải, Nguyễn Thiên Lăng nhất định phải lấy cô ta làm vợ.
Anh là của cô ta, cho dù người anh yêu là Giang Vũ Phi thì sao chứ.
Không có được trái tim anh, cô ta cũng phải có được thân xác anh!
Anh chỉ có thể thuộc về một mình cô ta!
Khóe mắt Nhan Duyệt vụt qua một tia tàn ác, từ nhỏ đến lớn, chưa từng có bất kỳ thứ gì mà cô ta không giành được.
Kể cả Nguyễn Thiên Lăng!
Đúng lúc này, điện thoại cô ta reo lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô ta.
Nghe tiếng chuông quen thuộc làm cô ta chán ghét tột cùng, tâm trạng cô ta liền hết sức cáu kỉnh.
Cô ta lấy di động ra, chẳng thèm tắt máy mà tháo pin luôn.
Bà Nhan thấy thế, tưởng cô ta đang phiền muộn chuyện của Nguyễn Thiên Lăng nên cũng chẳng hỏi han gì.
---
Giang Vũ Phi xuống xe ở đại một chỗ nào đó, cô tìm đến một cửa hàng tiện lợi, định mua khăn giấy.
Tất cả khăn giấy trong cửa hàng đều là của thương hiệu Tâm Tương Ấn.
Tâm Tương Ấn, một cái tên có cánh xiết bao, khiến người nghe liên tưởng ngay đến tình yêu.
Giang Vũ Phi thấy cái tên này, vô thức lại nghĩ đến Nguyễn Thiên Lăng.
Vừa nghĩ đến anh, lòng cô đau nhói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576340/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.