Hơn nữa người đến làm loại xét nghiệm này đều cầu mong kết quả tốt, không có người nào lại đến cầu mong kết quả không tốt cả.
Nhưng đây lại là một tình huống khác biệt, Nguyễn Thiên Lăng chỉ cầu mong có kết quả xấu thôi.
Kết quả anh cần chính là đứa bé này không có bất kỳ quan hệ huyết thống gì với anh.
Nhưng nghe thấy bác sĩ mỉm cười nói một tiếng chúc mừng, người anh đờ cả ra.
“Ý anh là gì?” Mặt Nguyễn Thiên Lăng xanh mét, nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Vị bác sĩ hết cười nổi, chuyện gì thế này?
Hình như đối phương chẳng có chút vui mừng gì cả...
“Nguyễn tiên sinh, ý tôi là... đứa bé này và anh quả thật là quan hệ cha con...”
Nguyễn Thiên Lăng tái xanh mặt, anh lập tức lật bản giám định ra xem, trên đó ghi khả năng quan hệ cha con là 98%.
Khả năng cao như vậy, chỉ có thể nói lên rằng đứa bé chính là con của anh!
Nguyễn Thiên Lăng như bị sét đánh, tại sao lại như vậy...
Không giống với vẻ khó lòng tin nổi của anh, mọi người ai nấy đều hồ hởi xúc động.
“Thấy chưa, tôi đã nói đứa bé chắc chắn là của cậu, cậu còn không thừa nhận, lần này xem cậu còn giảo biện thế nào nữa!” Bà Nhan hằn học với Nguyễn Thiên Lăng, khoan khoái khi trút được hơi thở hung hăng ra.
Nhan Duyệt nhẹ nhõm cả người, mặt tươi roi rói: “Lăng, giờ anh tin rồi chứ, đứa bé là con anh.”
“Thiên Lăng, sau này đừng nói mấy lời không thừa nhận đứa bé này nữa. Nó là cháu nội của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576336/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.