Kết quả cô vẫn không đi, nhất định là anh rất thất vọng phải không…
Không những vậy, thậm chí cô còn gửi tin nhắn cho anh, nói với anh chuyện chia tay.
Không cần nghĩ, lúc ấy Nguyễn Thiên Lăng nhất định rất khổ sở.
Nghĩ đến chuyện anh đợi cô lâu như vậy mà lại nhận được tin nhắn chia tay của cô, Giang Vũ Phi cũng cảm thấy khó chịu thay anh.
"Em đang làm gì vậy?" Sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng nói của Nguyễn Thiên Lăng vừa tỉnh lại.
Tiếng nói của anh có vẻ khàn khàn và uể oải của người vừa mới ngủ dậy, Giang Vũ Phi siết chặt tờ giấy, đưa tay lau nước mắt trên mặt.
Cô chậm rãi đứng dậy, xoay người: "Đây là chuyện gì vậy?"
Câu hỏi là về chiếc nhẫn trong tay cô, Nguyễn Thiên Lăng liếc mắt nhìn chiếc nhẫn trong hộp đựng trang sức, sắc mặt lập tức sa sầm xuống một chút.
Anh không nói gì rời giường mặc quần áo, sau đó đi vào phòng tắm.
"..."
Giang Vũ Phi khó hiểu liếc anh một cái, anh giận sao?
…
Lúc Nguyễn Thiên Lăng đi ra, Giang Vũ Phi đang ngẩn người ngồi trên giường, trên tay còn cầm hộp đựng trang sức.
"Cái này..." Cô đưa cho anh thứ đó.
"Vứt đi!" Nguyễn Thiên Lăng lạnh lùng lên tiếng, Giang Vũ Phi sững sờ.
Vứt đi? Tại sao phải vứt đi chứ?
Nguyễn Thiên Lăng lạnh lùng nói: "Thứ này không cần đưa cho anh làm gì, anh không cần, em đem vứt đi đi!"
Đây là chiếc nhẫn anh mua để chuẩn bị cầu hôn cô, vậy mà anh lại bảo cô vứt đi…
Giang Vũ Phi có chút thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576331/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.