Trong lòng bà Nguyễn vô cùng đau buồn.
Trước đây quan hệ giữa bà ta với con trai rất tốt, nhưng bây giờ tình cảm giữa hai mẹ con họ ngày càng lạnh nhạt.
“Đương nhiên.” Bà Nguyễn gật đầu vẻ khẳng định: “Hơn nữa Vũ Phi cũng muốn dọn tới đây sống, nó đồng ý qua đây, con hỏi nó đi.”
Nguyễn Thiên Lăng lập tức nhìn về phía Giang Vũ Phi.
Ánh mắt Giang Vũ Phi lấp lánh, cười với anh nói: “Đúng thế, em cũng đồng ý ở đây một thời gian. Chúng ta ở đây một thời gian đi.”
“…”
“Thiên Lăng, thái độ của mẹ trước đây với con không được tốt lắm, nhưng cuối cùng thì mẹ vẫn là mẹ của con. Lẽ nào con muốn căng thẳng với mẹ cả đời sao?”
Bà Nguyễn xuống nước làm hòa với anh trước, Nguyễn Thiên Lăng hơi cụp mắt xuống, lạnh nhạt nói: “Được, vậy thì ở đây một tuần, sau một tuần sẽ dọn về chỗ cũ ở.”
“Không vấn đề gì!” Bà Nguyễn lập tức tươi cười rạng rỡ: “Tối nay mẹ sẽ đích thân làm món tôm viên mà con thích ăn, còn có món canh trứng đậu phụ Vũ Phi thích ăn nữa. Các con nghỉ ngơi đi, để mẹ sắp xếp bữa tối.”
Bà Nguyễn cười bước đi, trong phòng ngủ chỉ còn lại Giang Vũ Phi và Nguyễn Thiên Lăng.
Bầu không khí bỗng chốc trầm xuống.
Trên giường, Nguyễn Thiên Lăng ngồi quay lưng với Giang Vũ Phi, để lại cho cô một bóng lưng rắn rỏi, không hề nói một câu.
Còn giận sao?
Giang Vũ Phi bò đến sau lưng anh, nhẹ nhàng đẩy người anh: “Thực ra dọn về đây sống cũng không sao. Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576300/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.