Nếu còn không đồng ý, tội danh gánh trên lưng sẽ càng lớn hơn.
Bà Nguyễn hiền từ cười nói: "Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay chuyển về luôn đi. Bác đi gọi người tới dọn đồ cho hai đứa."
Nói xong, bà ta buông tay Giang Vũ Phi, đi ra khỏi phòng ngủ đi tìm thím Lý.
Giang Vũ Phi hơi nghẹn họng nhìn trân trối, tốc độ này cũng quá nhanh!
Cô ngẫm nghĩ, lấy điện thoại di động ra muốn nói một tiếng với Nguyễn Thiên Lăng.
Đang chuẩn bị gọi, bà Nguyễn đột nhiên trở lại.
"Cháu muốn gọi điện thoại cho Thiên Lăng?" Bà Nguyễn hỏi cô.
"Đúng vậy, cháu muốn nói trước với anh ấy một tiếng." Giang Vũ Phi cười nói.
Bà Nguyễn đi đến ấn tay cô xuống, không đồng ý nói: "Đừng gọi điện thoại cho nó, đợi chuyển về rồi hãy nói với nó, nếu không nó sẽ phản đối."
Được rồi, bà Nguyễn thật sự muốn bọn họ chuyển về, không cho bọn họ một cơ hội từ chối nào.
---
Giang Vũ Phi rơi vào đường cùng phải đi theo bà Nguyễn chuyển về khu nhà cũ.
Phòng đã chuẩn bị cho bọn họ xong xuôi hết rồi, chính là căn phòng cũ lúc trước.
"Sau khi kết hôn cháu với Thiên Lăng đã ở trong căn phòng này, mọi thứ trong phòng đều là mới, cũng không tệ phải không." Bà Nguyễn cười hỏi cô.
Giang Vũ Phi gật đầu: "Vâng, cực kì tốt."
"Vậy cháu nghỉ ngơi đi, bác kêu người làm đến sắp xếp hành lý cho cháu." Sau khi nói xong bà Nguyễn liền rời đi.
Giang Vũ Phi quan sát căn phòng ngủ này, khóe miệng không nhịn được cong lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576298/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.