Vừa nhắc tới Nguyễn Thiên Lăng, Giang Vũ Phi liền tức giận.
Vừa rồi anh nổi giận đùng đùng đóng sập cửa bỏ ra ngoài, cũng thật quá đáng!
Không những anh ép cô kết hôn sinh con, còn phát cáu với cô, dù sao cũng không thể tha thứ!
Giang Vũ Phi lắc đầu nói: "Không cần chờ anh ấy, tôi có thể tự đi về."
"Nhưng mà cô biết ba mẹ cô ở đâu sao?"
Giang Vũ Phi gật đầu: "Biết."
Ba mẹ cô mới chuyển nhà, Nguyễn Thiên Lăng đã nói với cô chuyện này rồi.
"Thím Lý, tôi đi đây." Giang Vũ Phi cười với bà một cái rồi nhấc chân đi ra ngoài.
Thím Lý lại không dám ngang nhiên ngăn cản cô, đành phải lập tức gọi điện thoại báo cáo tình hình cho Nguyễn Thiên Lăng.
---
Giang Vũ Phi đi xe về đến nhà, người mở cửa cho cô là Vương Đại Trân.
"Vũ Phi, tại sao con về mà không gọi điện thoại trước?" Vương Đại Trân mừng rỡ hỏi.
Nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt mẹ, Giang Vũ Phi hoảng hốt.
Cô có cảm giác đã rất lâu rồi không nhìn thấy mẹ...
"Mẹ, gần đây mẹ sao rồi?" Giang Vũ Phi xách quà đi vào, phát hiện nhà mới này thật lớn.
Lớn hơn rất nhiều so với căn nhà nhỏ họ từng ở.
Hơn nữa còn trang hoàng rất đẹp, giống như là đi vào nhà của người giàu vậy.
Giang Vũ Phi đặt quà trên bàn trà, ngồi xuống ghế sofa.
Vương Đại Trân rót một ly nước đặt trước mặt cô: "Cũng như trước thôi, bây giờ khách sạn của chú con kinh doanh cũng không tệ lắm, mẹ cũng không cần ra ngoài kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576294/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.