Bà Nguyễn chau mày trầm ngâm nghĩ ngợi, thản nhiên bảo: “Để mẹ gọi điện xác nhận thử!”
“Vâng.” Nhan Duyệt vội buông tay bà ta.
Bà Nguyễn ngồi xuống ghế sofa, cầm điện thoại bấm số của Nguyễn Thiên Lăng.
Điện thoại đổ chuông hồi lâu Nguyễn Thiên Lăng mới nghe máy: “Alo.”
“Thiên Lăng, là mẹ đây.” Bà Nguyễn cũng chẳng quanh co lòng vòng gì với anh, thẳng thừng hỏi: “Bây giờ con đang ở với ai? Với Giang Vũ Phi sao?”
Nguyễn Thiên Lăng hơi nheo mắt: “Đúng, con đang ở với cô ấy.”
“Thiên Lăng! Sao con lại có thể ở với nó, lẽ nào con đã quên nó đối xử với con ra sao rồi hả? Con cắt đứt với nó ngay lập tức, đừng có để nó hại con thêm lần nữa.”
Nguyễn Thiên Lăng chẳng thèm nghe, cất giọng lạnh tanh: “Còn chuyện gì nữa không, không còn thì con cúp máy.”
“Thiên Lăng...”
Không đợi bà Nguyễn nói gì thêm, anh quả quyết cúp máy, làm bà Nguyễn ở đầu dây bên kia vô cùng bực tức.
“Ai gọi vậy?” Giang Vũ Phi đã tắm xong vừa ra khỏi phòng tắm, cười hỏi anh.
Nguyễn Thiên Lăng quay người bước đến trước mặt cô, vươn tay ôm lấy người cô.
“Vũ Phi, anh muốn nói với em một chuyện.”
Hàng mi dài của Giang Vũ Phi chớp chớp: “Chuyện gì?”
Nguyễn Thiên Lăng dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô, nhếch miệng nói: “Anh muốn nói với em, dẫu có xảy ra bất kỳ chuyện gì, anh đều ở bên em.”
Giang Vũ Phi ngượng ngùng bật cười: “Sao đột nhiên anh lại nói thế?”
Mắt người đàn ông tối đi, nhếch môi cười nhạt: “Có mấy người phụ nữ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576282/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.