Giang Vũ Phi không muốn tiếp tục nhìn nhưng bàn tay anh lật sách thật sự quá đẹp.
Cô như bị chói mắt bởi hình ảnh đẹp đẽ này.
“Em đã nghe thơ của Willam Butle Yeats chưa?” Nguyễn Thiên Lăng ngước mắt lên hỏi cô.
Giang Vũ Phi lắc đầu, cô chưa từng nghiên cứu gì về văn học nước ngoài. Hồi còn học đại học, ngoài công thức tính toán và các số liệu buồn tẻ, ngay cả văn học trong nước cũng ít có thời gian đọc, nói gì đến văn học nước ngoài.
Nguyễn Thiên Lăng giương môi khẽ cười: “Không biết cũng không sao, anh có thể đọc cho em nghe.”
Giang Vũ Phi gật đầu. Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng chăm chú nhìn vào những ký tự tiếng Anh trong trang sách, chậm rãi đọc.
“When you are old and grey and full of sleep…”
“And nodding by the fire, take down this book.”
...
Anh đọc tiếng Anh, những chữ tiếng Anh trên trang sách là thể chữ bay bổng được viết bằng bút lông ngỗng.
Đó là một thể chữ hoa lệ nhất của phương Tây, kiểu chữ uốn lượn trôi chảy, tràn ngập hơi hướng quý tộc.
Giang Vũ Phi luôn thích kiểu chữ như thế này, lúc này nghe giọng đọc trầm ấm truyền cảm của Nguyễn Thiên Lăng, cô cảm giác như cả thế giới đều đứng yên.
Trong thế giới chỉ còn giọng đọc khàn khàn nhàn nhã của anh, và những chữ viết bằng bút lông ngỗng đang nhảy múa trên trang sách.
“How many loved your moments of glad grace,
And loved your beauty with love false or true…”
“But one man loved the pilgrim Soul in you,
And loved the sorrows of your changing face…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576246/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.