Cô đã quên những chuyện lúc trước, nếu gặp nhau cô không biết nên nói gì, chắc sẽ rất lúng túng.
Giang Vũ Phi mất trí nhớ, trong trí nhớ của cô, cô trải qua rất ít sự đời. Ngay cả thời đi học, cô cũng rất ít khi nói chuyện với bạn học nam, cô là người hướng nội hay ngượng ngùng.
Cho nên đột nhiên đối mặt với một người đàn ông xa lạ, hơn nữa người đàn ông này còn là chồng cũ của cô, đúng là cô chưa có chuẩn bị tâm lý.
Chỉ hy vọng là đừng gặp anh, cho dù là có gặp anh thì cũng từ từ, đừng quá đột ngột.
Giang Vũ Phi một mình nghĩ đến những điều này, tư duy của cô trôi chảy rất nhanh. Nghĩ được một lát lại nghĩ tới những chuyện lúc học đại học.
Bốn năm đại học với cô mà nói là rất dài, có điều bây giờ tốt rồi, cô tốt nghiệp đại học trực tiếp nhảy qua năm thứ tư đại học luôn, thật sự là quá lời.
Đợi cô khỏi hẳn sẽ về nhà tìm bằng tốt nghiệp, đến lúc đó sẽ đi tìm việc, có thể kiếm tiền.
Giang Vũ Phi càng nghĩ càng vui vẻ, giống như một người vừa mới bước vào xã hội, tràn ngập sự chờ mong đối với công việc.
---
Nguyễn Thiên Lăng ở trong phòng bệnh chậm rãi đi lại, mỗi lần đi tới cửa anh lại ép buộc mình quay trở về, cứ như thế nhiều lần, anh cảm thấy thật phiền muộn.
Ở lại đây cũng không thể gặp mặt cô, còn không bằng đi về nhà!
Thế nhưng đi về nhà, lại càng không có cơ hội gặp cô.
Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576237/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.