Mấy bác sĩ vội vàng cam đoan: "Nguyễn tiên sinh, anh yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức chữa khỏi cho Giang tiểu thư, nhất định sẽ không qua loa."
"Nhớ kỹ lời các người đã nói, lúc trị liệu không cần ngần ngại, phải dùng thuốc và thiết bị tốt nhất, không thể có bất cứ sai lầm nào."
"Vâng."
Nguyễn Thiên Lăng lạnh lùng phất tay, cho bọn họ ra ngoài. Thật ra anh cũng biết, các bác sĩ nhất định sẽ cố gắng hết sức điều trị cho Giang Vũ Phi.
Nhưng mà không tạo áp lực cho bọn họ thì không có cách nào khiến bọn họ phát huy trình độ tốt nhất.
Anh không hy vọng sức khỏe của Giang Vũ Phi xảy ra vấn đề gì, cho dù là một vết sẹo cũng không được phép để lại.
Trong phòng bệnh không có người nào, Nguyễn Thiên Lăng nằm một lát, đầu óc lại dạo chơi đến chỗ Giang Vũ Phi.
Anh không kiềm chế nổi mà nghĩ ngợi, bây giờ cô đã tỉnh chưa, có phải tim đập rất yếu hay không, liệu vết thương có đau lắm hay không, rốt cuộc trên người bị thương như thế nào.
Liệu bác sĩ có vì không muốn chọc cho anh tức giận, nên báo cáo bệnh tình lung tung hay không.
Có lẽ tình hình của cô còn nghiêm trọng hơn so với bọn họ nói.
Nguyễn Thiên Lăng càng nghĩ càng thấy bất an, hận không thể lập tức đi qua xem tình hình của cô.
Mà anh quả thực cũng có dự định đi qua xem.
Kéo kim tiêm trên mu bàn tay ra, anh chịu đựng cơn đau đớn trên ngực, cố hết sức chống người dậy, xuống giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576229/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.