“Dạ, cháu biết rồi.” Giang Vũ Phi gật đầu nói.
“Tính khi nào thì đi?”
“Cháu cũng không biết, chắc khoảng hai ngày nữa.”
“Được, mai bà làm cho cháu một bữa thật ngon, nhân lúc có thời gian rảnh rỗi cháu cũng đi dạo một chút, phong cảnh trong thị trấn chúng ta cũng rất đẹp.”
“Dạ.” Giang Vũ Phi cười gật đầu.
Rửa mặt đánh răng xong trở lại phòng ngủ, cô gửi cho Tiêu Lang một tin nhắn, nói dự định hai ngày nữa sẽ đi.
Tiêu Lang trả lời cô, nói anh sẽ cho người nhanh chóng sắp xếp, cô có thể đi bất cứ lúc nào.
Giang Vũ Phi cảm thấy mình không nên làm phiền anh quá nhiều, cô nghĩ thầm, khi nào tới địa điểm tiếp theo, sẽ bảo người của anh trở về.
Lâu như vậy rồi mà Nguyễn Thiên Lăng cũng không tìm được cô, chắc là cả đời này cũng sẽ không tìm được đâu.
Cung Thiếu Huân về đến nhà, đi vào liền thấy chị gái và cháu gái nhỏ đang chơi ở phòng khách.
Nhìn thấy anh về, Chân Chân mặc váy công chúa màu trắng nhanh chân chạy về phía anh ta: “Cậu, cậu đã về rồi!”
Cung Thiếu Huân cúi xuống bế cô bé, cố ý trêu chọc: “Chân Chân nhà chúng ta sao lại béo lên rồi, nặng quá, cậu cũng bế không nổi nữa.”
“Hứ, cháu là cao lên, không phải là béo lên.”
“Vậy ư? Nhưng sao cậu nhìn cháu vẫn lùn như vậy, mau lại đây so thử, xem có cao đến đùi cậu hay không.” Anh ta đặt cô bé xuống đất, còn chưa so cũng có thể thấy rõ cô bé chưa cao đến đùi anh ta.
“Ghét cậu!” Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576192/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.