Nhưng là lần đầu cô nhìn thấy Nguyễn Thiên Lăng mới nảy sinh cảm giác này, cô vừa nhìn đã xác định là anh, nhưng anh lại không như vậy với cô.
Giống như bây giờ, Cung Thiếu Huân nhận định cô, nhưng cô lại không có cảm giác đó với anh ta.
“Không còn sớm nữa, anh mau về đi. Không phải ngày mai phải lên máy bay đi tham gia giải đấu sao?”
“Thật không muốn đi chút nào, đi rồi sẽ mất một thời gian dài. Tiêu Vũ, em đi với anh đi.” Cung Thiếu Huân chưa từ bỏ ý định khuyên cô, nếu cô đi cùng anh ta thì thật tốt.
“Tôi không đi cùng anh đâu, anh mau về đi!” Giang Vũ Phi đứng dậy, kiên định từ chối anh ta.
“Được rồi.” Cung Thiếu Huân ủ rũ, ngay lập tức tinh thần bỗng hào hứng lên: “Tiêu Vũ, tối nay anh sẽ ở lại đây, sáng mai anh sẽ quay về sớm.”
“Anh về đi, người nhà anh nhất định đang đợi anh. Cung Thiếu Huân, anh đừng mè nheo nữa, đi mau.” Giang Vũ Phi nghiêm nghị, không chút khách khí mà đuổi anh ta đi.
Cung Thiếu Huân đột nhiên ôm lấy cô, lại nhanh chóng buông ra.
Anh ta biểu lộ ra nụ cười đắc ý vì đạt được mục đích: “Đây là cái ôm tạm biệt.”
Giang Vũ Phi xấu hổ trợn mắt, thật sự hết cách với anh ta.
Lần thứ ba cô giục anh ta, Cung Thiếu Huân ngồi lên Harley, chuẩn bị rời đi.
“Tiêu Vũ, đừng làm mất móc khóa anh đưa em nhé, anh về thì trả cho anh, biết chưa?”
“Mau đi đi!” Giang Vũ Phi đóng cửa lại, nghe thấy Cung Thiếu Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576191/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.