Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng sắc bén, khóe miệng kéo ra một đường cong khác thường: “Rốt cuộc anh là ai?”
Giang Vũ Phi nhìn xuyên qua cửa kính xe thấy hành động của họ, kinh hãi đến mức sắc mặt trắng bệch.
Trên người họ thế mà lại có súng lục, Nguyễn Thiên Lăng thì không có gì ngạc nhiên, nhưng cô không ngờ trên người Tiêu Lang cũng có.
Chẳng lẽ, những người có tiền đều mang súng bên mình để phòng thân sao?
Giang Vũ Phi lo lắng hai người họ sẽ bắn thật, nói với Địch Sinh: “Nhanh mở cửa cho tôi ra ngoài, anh cũng không muốn nhìn thấy thiếu gia nhà anh bị thương phải không!”
Địch Sinh hơi do dự rồi cũng mở khóa cửa, đẩy cửa xe đi ra ngoài, anh ta bước nhanh đến, rút súng trong người ra nhắm vào Nguyễn Thiên Lăng.
Hai đấu một, Nguyễn Thiên Lăng hoàn toàn bất lợi.
Giang Vũ Phi chạy lại, đứng bên cạnh không dám nhúc nhích: “Các anh làm gì vậy? Bỏ súng xuống!”
“Tới đây.” Nguyễn Thiên Lăng lạnh lùng nói, sắc mặt trầm xuống, như muốn giành thế thượng phong.
“Vũ Phi, đừng qua đó!” Tiêu Lang muốn giữ cô lại: “Nếu như em đồng ý, bây giờ anh có thể thay em giết chết anh ta, từ nay về sau anh ta sẽ không còn làm phiền em nữa.”
Giang Vũ Phi trợn tròn mắt kinh ngạc: “Tiêu Lang, anh đừng làm bậy, giết người là việc phạm pháp!”
“Đừng lo, ở đây không có ai, giết anh ta xong, chúng ta ném anh ta xuống biển cho cá ăn.” Tiêu Lang thản nhiên cười nói, một kế hoạch giết người mà được anh nói ra một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576151/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.