“...” Rốt cuộc là anh ta có say hay không say?
Giang Vũ Phi càng lúc càng nghi ngờ anh cố ý trêu chọc cô: “Nguyễn Thiên Lăng, anh không đưa cho tôi, tôi sẽ không phục hôn với anh.”
Nguyễn Thiên Lăng bình tĩnh nhìn cô chằm chằm, lại không vui vẻ nói: "Em dám!"
“Anh mà không đưa cho tôi thì tôi dám! Anh đưa cho tôi cầm đi, tôi cầm của tôi, anh cầm của anh, không phải rất tốt sao?”
“Lỡ như em cầm được rồi, không phục hôn với anh nữa thì sao?”
“Sẽ không đâu, anh đưa cho tôi, tôi sẽ phục hôn với anh.”
“Em nói thì phải giữ lời.” Dường như Nguyễn Thiên Lăng rất cố chấp, phải được cô cam đoan anh mới có thể yên tâm.
Giang Vũ Phi hơi cắn môi, không biết nên trả lời như thế nào. Không biết vì sao, giờ phút này cô có cảm giác anh đặc biệt nghiêm túc, thậm chí cô có chút không đành lòng lừa gạt anh, nhưng mà vừa nghĩ đến những điểm đáng hận của anh, trái tim cô lập tức nguội lạnh.
“Ừ, tôi nói lời sẽ giữ lời.” Giang Vũ Phi gật đầu không chút do dự.
Đôi mắt đen láy sâu thẳm của Nguyễn Thiên Lăng nhìn cô chằm chằm trong chốc lát, bỗng nhiên cong môi nở nụ cười mê người: "Được, anh tin tưởng em."
Anh đưa phong thư cho cô, Giang Vũ Phi khẩn trương nhận lấy, tim đập mạnh liên hồi. Rốt cuộc cô cũng đã lấy được giấy tờ, cô có thể lập tức rời khỏi đây!
Nắm chặt phong thư trong tay, cô cười nói: “Tôi đi vào phòng thay quần áo, thay quần áo xong, chúng tập sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576115/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.