“Đi giày vào đi!”
Giang Vũ Phi không biết nói gì: “Tôi đi giày của mình được rồi.”
“Anh nói em đi vào!” Anh trừng mắt với cô, tiếp tục kêu to: “Xe của bổn thiếu gia đâu rồi, xe!”
“Thiếu gia, tôi lập tức đi lấy xe cho cậu.”
Lúc này Nguyễn Thiên Lăng mới hài lòng một chút, anh quay ra nhìn cô, thấy cô vẫn còn chưa đi đôi giày của anh vào chân, anh liền tức giận: “Không phải anh đưa giày cho em đi vào sao? Mau đi vào đi!”
Giang Vũ Phi bất đắc dĩ phải đi giày của anh vào, mà chính anh lại chỉ mang đôi tất đứng trên mặt đất.
Giày của anh rất lớn, Giang Vũ Phi chỉ mang giày cỡ 36, cỡ giày của Nguyễn Thiên Lăng ít nhất cũng 41. Cô xỏ chân vào, cảm giác giống như trẻ con đi giày người lớn vậy.
Người làm nhanh chóng lái xe ra, quan tâm hỏi: “Thiếu gia, cậu uống say, có cần tôi lái xe giúp cậu không?”
Nguyễn Thiên Lăng trứng mắt với anh ta: “Ai nói tôi say, bổn thiếu gia có thể tự lái xe.”
“Nguyễn Thiên Lăng, anh náo loạn đủ chưa? Mượn rượu làm càn cũng phải có giới hạn, tôi không muốn náo loạn cùng với anh, anh muốn đi phục hôn thì tự đi, bây giờ tôi phải đi ngủ!” Giang Vũ Phi tức giận xoay người đi vào bên trong.
Nguyễn Thiên Lăng tiến đến nắm lấy tay cô, sắc mặt hết sức khó coi. Anh hơi nheo đôi mắt lờ đờ vì say rượu, ngữ khí âm trầm lạnh băng: “Giang Vũ Phi, em đùa bỡn anh! Em nói đi phục hôn, sao giờ đột nhiên đổi ý? Đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576114/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.