Không phải, không phải anh yêu Giang Vũ Phi, chỉ là có chút hứng thú với cô ấy, cho nên anh mới muốn ở bên cạnh cô ấy. Chỉ là, từ trước tới nay anh chưa từng theo đuổi con gái nên không biết tình yêu đều bắt đầu từ có hứng thú.
Hai người không nói thêm gì nữa, im lặng suốt cả đường đi. Xe đến cửa nhà Nhan gia, Nguyễn Thiên Lăng xuống xe, đi đến bên phía Nhan Duyệt mở cửa xe cho cô ta.
Nhan Duyệt xuống xe, cũng không vội đi vào. Cô ta bi thương nhìn anh, khẽ cười nói: “Lăng, em sẽ chờ anh, vĩnh viễn chờ anh.”
Nguyễn Thiên Lăng hơi nhíu lông mày: “Mau vào đi.”
“Anh đi đường cẩn thận chút.” Nói xong, Nhan Duyệt sát đến anh, cả người cô ta đột nhiên ngã vào người anh.
Nguyễn Thiên Lăng vội đỡ lấy cô ta, quan tâm hỏi: “Em làm sao vậy?”
Chỉ là Nhan Duyệt nhất thời bị ngất đi nên tỉnh lại rất nhanh. Cô ta xoa xoa trán, yếu ớt nói: “Em không sao, đoán chừng là gần đây không nghỉ ngơi tốt.”
“Cần đến bác sĩ khám không?”
“Không cần.” Cô ta kéo tay anh ra, cũng không quay đầu lại mà bước vào cửa lớn.
Nguyễn Thiên Lăng nhìn cô ta đi vào rồi mới lái xe rời đi, Nhan Duyệt quay đầu lại, xe đã chạy đi.
Đúng lúc ông Nhan từ phòng khách đi ra, thấy cô ta liền nói: “Duyện Duyệt, ba thật sự không có cách nào với bản án của Hứa Mạn. Chứng cứ chuyện nó thuê hung thủ giết người vô cùng xác thực, không có cách nào làm cho nó vô tội để được phóng thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576075/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.