Chương trước
Chương sau
Không phải, không phải anh yêu Giang Vũ Phi, chỉ là có chút hứng thú với cô ấy, cho nên anh mới muốn ở bên cạnh cô ấy. Chỉ là, từ trước tới nay anh chưa từng theo đuổi con gái nên không biết tình yêu đều bắt đầu từ có hứng thú.
Hai người không nói thêm gì nữa, im lặng suốt cả đường đi. Xe đến cửa nhà Nhan gia, Nguyễn Thiên Lăng xuống xe, đi đến bên phía Nhan Duyệt mở cửa xe cho cô ta.
Nhan Duyệt xuống xe, cũng không vội đi vào. Cô ta bi thương nhìn anh, khẽ cười nói: “Lăng, em sẽ chờ anh, vĩnh viễn chờ anh.” 
Nguyễn Thiên Lăng hơi nhíu lông mày: “Mau vào đi.”
“Anh đi đường cẩn thận chút.” Nói xong, Nhan Duyệt sát đến anh, cả người cô ta đột nhiên ngã vào người anh.
Nguyễn Thiên Lăng vội đỡ lấy cô ta, quan tâm hỏi: “Em làm sao vậy?” 
Chỉ là Nhan Duyệt nhất thời bị ngất đi nên tỉnh lại rất nhanh. Cô ta xoa xoa trán, yếu ớt nói: “Em không sao, đoán chừng là gần đây không nghỉ ngơi tốt.”
“Cần đến bác sĩ khám không?”
“Không cần.” Cô ta kéo tay anh ra, cũng không quay đầu lại mà bước vào cửa lớn. 
Nguyễn Thiên Lăng nhìn cô ta đi vào rồi mới lái xe rời đi, Nhan Duyệt quay đầu lại, xe đã chạy đi.
Đúng lúc ông Nhan từ phòng khách đi ra, thấy cô ta liền nói: “Duyện Duyệt, ba thật sự không có cách nào với bản án của Hứa Mạn. Chứng cứ chuyện nó thuê hung thủ giết người vô cùng xác thực, không có cách nào làm cho nó vô tội để được phóng thích, chỉ có thể nghĩ cách cho nó được giảm án vài năm.”
Nhan Duyệt gật đầu, bình thản nói: “Cứ như vậy đi ba, ba cũng cố gắng hết sức rồi, Hứa gia sẽ thông cảm cho ba thôi.” 
“Đúng vậy, Hứa Mạn gây ra chuyện này, cũng chỉ có con mới nghĩ cách cứu nó. Ba cũng là nể mặt con mới ra tay, Hứa gia đều biết con đã cố gắng vì Hứa Mạn rồi, bọn họ còn tặng con một căn hộ mới ở trung tâm thành phố, ba đã giao chìa khóa cho mẹ con, có thời gian thì con qua xem thử.”
Đây là cách Hứa gia hối lộ Nhan gia.
Những chuyện này, Nhan Duyệt đã sớm quen rồi, đương nhiên cô ta gật đầu: “Con biết rồi… Ba, con nói với ba chuyện này.” 
“Chuyện gì?”
Nhan Duyệt tiến lên khoác cánh tay ông ta, cười hỏi: “Lúc nào để con tiếp quản công ty? Con muốn đi làm sớm một chút để quen nghiệp vụ, giúp ba chia sẻ một ít công việc.”
Ông Nhan tuy là phó thị trưởng nhưng ông ta lén lút mở một công ty dưới danh nghĩa của vợ. Nhưng tất cả mọi chuyện của công ty đều do ông ta quyết định. 
Không nhiều người biết ông ta mở công ty, vì ông ta mở công ty nhưng ít khi dùng chức quyền để kiếm lời, cho nên những người biết ông ta mở công ty đều mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ông Nhan vui mừng cười nói: “Con vừa mới quay về chưa được bao lâu, bây giờ quan trọng nhất là giữ gìn sức khỏe, hơn nữa con còn phải lập gia đình, đợi sau khi con lấy chồng, ba sẽ tặng công ty cho con làm quà cưới.”
Nhan Duyệt vẫn luôn giấu mọi người trong nhà chuyện Nguyễn Thiên Lăng từ hôn cô ta, cũng khẩn cầu Nguyễn gia không để lộ ra. Theo cô ta thấy, cô ta nhất định sẽ kết hôn với Nguyễn Thiên Lăng, chỉ là tạm thời gặp chút trở ngại thôi, nhưng bao giờ mới có thể vượt qua trở ngại này lại là điều rất khó nói. 
“Ba, cứ để con làm quen nghiệp vụ sớm một chút đi. Nếu không lúc con tiếp nhận công ty sẽ không kịp, tay chân sẽ luống cuống.”
“Sợ gì chứ, ba còn trẻ, có thể giúp con quản lý công ty. Nhưng nếu con ở nhà nhàm chán thì có thể đến công ty đi làm để luyện tập một chút.”
“Cảm ơn ba.” Nhan Duyệt vui vẻ bật cười. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.