Lông mày Giang Vũ Phi không động đậy chút nào: “Cứ mặc cô ta đi.”
Theo cô thấy, Nhan Duyệt không cam lòng nhưng lại không dám quấn quít với Nguyễn Thiên Lăng, cũng chỉ nghĩ được việc ra tay với cô thôi. Có điều cô không sợ cô ta, trừ khi cô ta lén giở trò, nếu không thì quang minh chính đại, chưa biết ai thắng ai thua.
Một lúc sau Nhan Duyệt bước vào thản nhiên nói: “Tôi đưa Phích Lịch ra ngoài đi dạo một chút.”
Không phải là hỏi ý kiến, mà báo cho biết một tiếng, cô ta không quan tâm bọn họ có đồng ý không.
Thím Lý vội cười nói: “Cô Nhan, thiếu gia nói Phích Lịch quá hung hãn, không thể dẫn ra ngoài hù dọa người khác.”
“Có tôi ở đây, Phích Lịch sẽ rất nghe lời.” Nhan Duyệt vô cùng tự tin nói.
“Nhưng mà…”
“Lôi thôi cái gì, tôi là chủ nhân của Phích Lịch, tôi muốn dẫn nó ra ngoài còn cần các người quản sao?” Ánh mắt Nhan Duyệt lạnh căm căm, thím Lý cũng không dám phản bác lại cô ta.
Giang Vũ Phi cảm thấy rất nực cười, cô ta dùng từ “các người” này có phải là sai rồi không? Cô ta muốn dẫn Phích Lịch ra ngoài, cô không có ý kiến gì cả.
“Thím Lý, tôi đi lên nghỉ ngơi, không có chuyện gì thì đừng tới quấy rầy tôi.”
“Được, cô đi nghỉ ngơi đi.” Thím Lý cười nói.
Từ đầu đến cuối Giang Vũ Phi đều không nhìn Nhan Duyệt, cô đứng dậy đi lên lầu, Nhan Duyệt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô, sau đó cũng nhắm mắt quay người rời đi.
Nhan Duyệt dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576074/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.