“Cô ấy nói cô bị bắt cóc một ngày một đêm cho nên rất sợ ở một mình.
Còn hôm nay, cô ấy thấy cô gái muốn nhảy lầu tự sát, cô ấy liền rất kích động, giống như cô ấy đang sợ hãi gì đó, trốn tránh gì đó...”
Sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng lạnh nhạt: “Sao biết cô ấy không bình thường, lại không nói với tôi?”
Thím Lý nói một cách áy náy: “Tôi tưởng rằng cô ấy chỉ là ám ảnh tâm lý tạm thời, vài ngày sẽ khỏi...”
Thực tế thì tình trạng của cô lại không tốt lên, mà càng thêm trầm trọng.
Không biết Nguyễn Thiên Lăng nghĩ gì, anh nhanh chóng thay đổi sắc mặt, chạy nhanh lên lầu.
Dùng sức đẩy cửa phòng ngủ ra, anh thấy Giang Vũ Phi đang đứng ở ban công, cơ thể hơi nghiêng ra ngoài, trông hết sức nguy hiểm.
Nguyễn Thiên Lăng tiến đến túm lấy cánh tay cô, một tay ôm cô vào ngực, tránh xa ban công.
“Cô đang làm gì vậy?” Mặt anh tối sầm, nhìn cô chằm chằm hỏi.
Giang Vũ Phi lấy lại tinh thần, cô ngạc nhiêm kéo tay anh ra, lắc đầu: “Không làm gì cả.”
“Lần sau cô đứng cách xa ban công một chút, đừng có đứng gần như vậy, rất nguy hiểm.”
Giang Vũ Phi nhìn anh, gật đầu. Cô xoay người đi vào ngồi xuống giường xem ti vi.
Nguyễn Thiên Lăng mím môi nhìn cô chằm chằm, ánh mắt bỗng nhiên trở nên phức tạp. Anh ngẫm nghĩ, đi đến ngồi bên cạnh cô, Giang Vũ Phi tránh né, ngồi dịch sang một bên.
Anh không giận, nằm xuống giường, kéo chăn đắp kín người: “Tôi muốn ngủ một lát, cô xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575999/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.