“Tôi không đùa anh, tôi rất lo lắng cho tình hình sức khỏe của mẹ tôi, bây giờ tôi nhất định phải gặp bà.”
Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi, ánh mắt nham hiểm.
Anh đột nhiên thò tay ra, lấy từ trong túi áo khoác cô ra một cây bút ghi âm nhỏ nhắn, xòe ra trước mắt cô cho cô xem.
Giang Vũ Phi đổi sắc mặt.
Nguyễn Thiên Lăng nhấn nút phát, máy phát ra cuộc đối thoại từ ban đầu của hai người.
Giang Vũ Phi cắn môi không nói gì, mục đích của cô đã bị bại lộ, tùy anh xử lý.
“Cô để tôi tự giác thừa nhận việc đó là tôi làm, bây giờ lại viện cớ đi thăm mẹ, đem cây bút ghi âm này giao cho cảnh sát, minh oan cho ba dượng cô, đẩy tôi vào tù đúng không?” Nguyễn Thiên Lăng lạnh lùng phân tích, nhưng giọng nói đanh thép đã thể hiện anh đang rất tức giận.
“Sự việc vốn là do anh làm. Mà anh đã làm thì anh phải ngồi tù!”
“Cô cho tôi uống thuốc ngủ, cô cũng phải ngồi tù!”
“Tôi bị anh dồn ép. Nếu anh buông tha cho tôi, sao tôi lại cho anh uống thuốc chứ. Nguyễn Thiên Lăng, tất cả là do anh ép tôi, đáng đời anh.”
Nguyễn Thiên Lăng sắc mặt trầm xuống: “Quả nhiên thuốc là do cô bỏ vào.”
Giang Vũ Phi đã biết sự việc sẽ bị bại lộ từ lúc cô làm, cô cũng không có gì phải giấu giếm.
“Không sai, là tôi làm. Giờ tôi rất hận sao lúc đó không hạ độc với anh luôn.”
Cô chẳng qua là nhất thời tức giận, Nguyễn Thiên Lăng lại tưởng thật. Bởi vì quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575976/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.