“Cô Nhan, cô ở dưới lầu ngồi nghỉ đi, tôi lên lầu gọi thiếu gia xuống cho cô.”
Đột nhiên, bên ngoài cánh cửa không được đóng lại, tiếng thím Lý ở dưới lầu vang lên.
Nhan Duyệt đến!
Giang Vũ Phi có chút ngạc nhiên, Nguyễn Thiên Lăng dừng lại, ánh mắt kinh ngạc.
“Thím Lý, thím làm sao vậy? Không phải lần đầu tôi đến đây, thím còn khách sáo với tôi như vậy. Thím có việc gì thì làm đi, tôi tự đi tìm Lăng.”
“Cô Nhan, tôi sợ thiếu gia sẽ nói tôi không tiếp đãi khách chu đáo. Cô ngồi đi, tôi sẽ thông báo cho thiếu gia một tiếng.”
“Không cần, tôi có thể tự đi được.” Nhan Duyệt bỗng gằn giọng, nhấc chân bước đến cầu thang.
“Thím Lý, sau này đây cũng là nhà tôi, tôi đã đính hôn với Lăng, tôi nghĩ thím cũng phải thay đổi cách xưng hô đi, không được lúc nào cũng gọi tôi là cô Nhan, Cô Nhan.”
“… Vâng, thiếu phu nhân.” Thím Lý lễ phép cúi đầu xuống, Nhan Duyệt cong môi thỏa mãn, tiếp tục đi lên lầu.
Cô ta vừa đi lên lầu, đã thấy Nguyễn Thiên Lăng từ trong phòng ngủ đi ra. Anh đóng cửa lại, bước đến chỗ cô ta.
“Sao đột nhiên em lại tới đây?” Anh bước đến trước mặt cô ta, mỉm cười hỏi cô ta.
Nhan Duyệt đảo mắt nhìn vào cửa phòng ngủ, rất tự nhiên ôm lấy cánh tay anh, cười nũng nịu nói: “Em đến xem có phải anh Kim Ốc Tàng Kiều (1) hay không.”
Nguyễn Thiên Lăng nhướn mày, khóe miệng cong lên.
Nhan Duyệt chỉ vào cửa phòng ngủ, giả vờ tức giận chất vấn anh: “Bên trong có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575952/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.