“Duyệt Duyệt…” Anh nắm chặt tay cô ta, cô ta không ngoảnh lại, càng không muốn đối diện với anh.
Nguyễn Thiên Lăng nuốt nước bọt, trong lòng cảm thấy hơi hối hận.
Vừa rồi tin những lời Giang Vũ Phi nói cũng là vô thức, anh không nghĩ nhiều như vậy.
Bây giờ nghĩ lại, anh không nên tin tưởng Giang Vũ Phi mà nghi ngờ Nhan Duyệt.
Từ đầu tới cuối, Nhan Duyệt chưa hề nói câu nào, toàn là Giang Vũ Phi nói.
Nếu cô ta cố tình bắt nạt Giang Vũ Phi thì cần gì phải cầu xin cho cô.
Nguyễn Thiên Lăng nắm chặt tay Nhan Duyệt yên lặng an ủi, xin lỗi cô ta.
Nhan Duyệt bỗng nhiên quay đầu lại, dịu dàng cười nói: “Em không muốn đổ oan cho người khác, cũng không thể khiến cô Giang bị ấm ức, chẳng phải là có camera giám sát sao? Chi bằng xem lại băng ghi hình camera giám sát để biết sự thật có phải tốt hơn không?”
Nguyễn Thiên Lăng đang cảm thấy vô cùng áy náy, nghe cô ta nói như vậy liền gật đầu đồng ý.
Hứa Mạn liếc nhìn Giang Vũ Phi với con mắt khinh thường, cười mỉa mai nói: “Có một số người làm ra vẻ oan uổng, còn ám chỉ chúng tôi ỷ mạnh hiếp yếu, làm như bản thân đáng thương nhất vậy. Nhưng lát nữa xem băng ghi hình camera giám sát, tôi xem cô còn giảo biện được nữa không!”
Mặt Giang Vũ Phi không lộ cảm xúc gì, cô hiểu rõ chỉ xem băng ghi hình camera giám sát thì không thể nhìn ra. Hôm nay cô bị họ gài bẫy hãm hại, cô lại phải nhận mình vu oan cho họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575872/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.