“Hôm nay nhất định cô ta phải cúi đầu nhận lỗi, nếu không cô ta lại tưởng chúng ta dễ bắt nạt.”
Nguyễn Thiên Lăng nhìn thấy Nhan Duyệt bị rượu vang đỏ làm ướt váy, Hứa Mạn vội nói: “Nguyễn đại ca, anh nhất định phải giúp chúng em. Không hiểu tại sao Giang Vũ Phi lại hắt rượu vào người Duyệt Duyệt, em mắng cô ta vài câu, cô ta lại tát em, từ lúc nào tụi em lại bị bắt nạt như vậy. Anh nói xem, có ai bắt nạt người khác như cô ta không? Em muốn cô ta cúi đầu nhận lỗi với chúng em có gì là quá đáng đâu!”
Giang Vũ Phi cười thầm trong lòng, cúi lạy để xin lỗi không phải quá đáng, thế cái gì mới gọi là quá đáng?
Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Hứa Mạn nói huyên thuyên, không ngừng nói Giang Vũ Phi bắt nạt hai người họ như thế nào.
Cô có điều khó nói, bởi vì mọi người đều không biết Hứa Mạn cố ý gây sự với cô, cô chỉ là phòng vệ chính đáng, sau đó lại liên lụy đến Nhan Duyệt, nên bọn họ mới có lý do trừng phạt cô.
Nhưng Nhan Duyệt thật sự vô tội sao?
Thâm tâm Nhan Duyệt hận cô đến chết, Hứa Mạn lại luôn đứng về phía cô ta, nếu Nhan Duyệt không tỏ rõ thái độ, làm sao Hứa Mạn lại vô duyên vô cớ gây sự với cô được chứ?
Hứa Mạn có ý định làm xấu mặt cô cũng là ý của Nhan Duyệt.
Nghĩ tới đây, Giang Vũ Phi lạnh nhạt nhìn về phía Nhan Duyệt.
Quả nhiên là một thiên kim tiểu thư dịu dàng trang nhã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575871/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.