Cô tươi cười dịu dàng với anh, mặt anh không biểu lộ cảm xúc quay người ngồi xuống.
Trên bàn ăn đã đặt vài món ăn, đều là món anh thích ăn.
Những món ăn này, đều là cô làm?
"Mau ăn đi." Một chén cơm trắng đặt trước mặt anh, giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng của người phụ nữ vang lên bên cạnh anh.
Anh không hỏi cô, vì sao cô lại nấu cơm, không phải người giúp việc làm. Anh đã đói bụng, cầm lấy đôi đũa nếm món ăn cô làm.
Phải nói, mùi vị cũng rất ngon. Anh không biết cô biết nấu ăn, càng không biết khả năng nấu ăn của cô rất tốt.
Có lẽ con cái nhà nghèo sớm biết lo liệu việc nhà, cô biết làm đồ ăn cũng không phải chuyện làm cho người khác đáng phải ngạc nhiên, ngược lại còn cảm thấy như vậy cũng là đương nhiên.
Anh ăn mấy miếng, phát hiện cô vẫn còn đứng ở bên cạnh.
Lúc hướng mắt nhìn về phía cô, vô tình anh nhìn thấy trên mu bàn tay của cô có mấy vết đỏ do bị dầu nóng bắn vào.
Tay Giang Vũ Phi rất trắng, cho nên mấy vết đỏ kia lộ ra đặc biệt rõ ràng.
Ánh mắt anh ngừng lại, điềm nhiên như không có việc gì chuyển lên mặt cô, không có gì bất ngờ khi nhìn thấy ánh mắt si mê của cô.
"Cô đứng ở đây làm cái gì?" Anh có chút phản cảm, không vui hỏi.
"À?" Cô đứng hình giống như đã làm chuyên gì xấu bị bắt quả tang, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, ánh mắt cô né tránh, nói quanh co: "Em… Em muốn xem anh còn cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575848/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.