Sau năm ngày, Nguyễn Thiên Lăng rốt cuộc cũng mở lời vàng ngọc, quyết định đưa cô về nhà.
Chiếc xe thể thao bóng bẩy dừng lại trước cửa nhà.
Cửa xe tự động mở ra, Giang Vũ Phi đi ra ngoài. Vừa mới đứng vững thì Nguyễn Thiên Lăng đã vòng qua đầu xe đi đến trước mặt cô, tay ôm lấy bả vai cô.
“Ngày hôm qua bà cô mới từ Úc trở về, đáng lẽ định về trước sinh nhật ông nội nhưng lúc chuẩn bị đi thì bà cô lại bị bệnh nên phải lùi lại gần hai tháng mới về. Chỉ có một mình bà tới, bà chưa từng gặp cô, lát nữa tôi đưa cô đi giới thiệu với bà.” - Trên đoạn đường đến phòng khách, Nguyễn Thiên Lăng đã nói nhỏ với cô như vậy.
Chẳng trách hôm nay lại mang cô về nhà, hóa ra là có bà cô về chơi.
Hai người đi vào phòng khách, không khí trong phòng rất náo nhiệt.
Một bà lão ăn mặc sang trọng, mái tóc hoa râm đang ngồi trên ghế sofa và cười nói với ông nội.
Mẹ của Nguyễn Thiên Lăng cũng đang ngồi bên cạnh bà cô, trên khuôn mặt luôn giữ vẻ tươi cười tiêu chuẩn. Nguyễn Minh Đào cũng ở nhà, hôm nay cô và Nguyễn Thiên Lăng về, tất cả mọi người đều đông đủ.
“Bà cô!” - Nguyễn Thiên Lăng ôm vai Giang Vũ Phi đi đến chào hỏi trưởng bối một cách thân mật.
Giang Vũ Phi được gả vào Nguyễn gia không lâu thì được biết ông nội có người em gái đã di cư sang Úc. Cả nhà bà cô lúc trước cũng ở thành phố A, mới di cư được mấy năm nay.
Cho nên quan hệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575784/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.